Chiến trường, Thập vĩ phân thân ra, điên cuồng tấn công, mọi người không phòng bị kịp, Naruto bị Thập Vĩ ngắm trúng, hàng loạt gai nhọn đâm về phía cậu, Hinata đứng chắn trước Naruto, lúc này, Neji kịp thời nhảy ra, lãnh trọn tất cả.
Cậu ngã khụy trên vai Naruto, máu chảy không ngừng, bây giờ có Y đội đến cứu cũng không kịp.
Trong lúc mọi người đang đau buồn tuyệt vọng, một trận gió nổi lên, áo choàng trắng nhẹ nhàng giao động, một bong người xuất hiện ngay cạnh họ. Mọi người ngạc nhiên không thôi, cảnh giác đề phòng, tránh xa người vừa tới.
-Ngươi là ai? Sao lại...
Naruto nhìn người nọ, có chút ngỡ ngàng cùng khó hiểu. Chakra này...
-Cậu là...
Người nọ khẽ cười, kéo xuống mũ choàng, mái tóc dài màu hồng khẽ bay, cô nhìn cậu cười khẽ.
-Mọi người có vẻ chật vật nhỉ!-Sakura cười nhạt lên tiếng. Mọi người ngỡ ngàng nhìn người mới tới. Cô có mái tóc dài màu hồng phấn, buộc ngang hai bên vai, áo choàng trắng không dính một hạt bụi lay động, nhìn cô bây giờ phải nói rất khác biệt.
Naruto khó hiểu nhìn Sakura, cậu ấy bây giờ thật lạ, có cái gì đó khác đi, hơn nữa...
-Sakura chan, cậu mau cứu Neji, cậu ấy...
-không...đã muộn rồi...-Neji khó khăn nói.
Tôi bước đến gần cậu, nhìn Sang Neji cả người bị thương rất nặng. Nhàn nhạt nói.
-Thuật chữa trị xem ra không cứu được cậu ta bây giờ đâu.
Naruto ánh mắt đờ đẫn,lại nhìn Sang Neji.
-Sao cậu có thể liều mình...hi Sinh tính mạng vì tớ chứ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-naruto-ao-mong-hong-anh/2504900/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.