P/s: Chương này mình dành tặng bạn Rockganseki nhé!Cám ơn bạn đã ủng hộ! ि०॰०ॢी
---------------------------
Rầm!...rắc... rắc...
Cả một hồ nước rộng mênh mông đều đã hoàn toàn đóng băng, hơi lạnh bốc lên giữa trưa hè nóng bức, không khí phút chốc đều lạnh như mùa đông.
Rầm! răng rắc...răng rắc...
Một cú đấm dáng xuống nền băng, tất cả đều nát vụn, băng vỡ vụn, hồ băng với những tảng băng trôi nổi.
Một năm trôi qua, tôi đã học tốt những gì mà Sư phụ dạy, những ngày qua tôi đều cố gắng hoàn thành mọi thứ nhanh nhất có thể, vì thời gian của tôi không còn nhiều.
-Làm tốt lắm, Sakura.
-Sư phụ!-tôi quay Sang nhìn TSunade, vui vẻ chạy đến.
-Ngài đến có chuyện gì không ạ?
-Ta chỉ đến kiểm tra một chút thôi, cũng không có gì, con...đã tiến bộ nhiều rồi.
Tôi cười vui vẻ nhìn bà, ngẩng đầu lên, ánh mắt như có như có điều muốn nói, lại chẳng thể mở lời. TSunade nhìn tôi hỏi.
-Sao vậy, có gì muốn nói với ta Sao?
-Sư phụ, con...-tôi không biết phải mở lời nói với bà như thế nào. TSunade nhìn tôi, người cũng rõ ràng tôi muốn nói gì, khẽ thở dài.
-Một năm qua, dường như mọi kĩ năng của ta đều được con tiếp thu hết thảy, con học mọi thứ rất nhanh, làm rất tốt, và chăm chỉ hơn bất kì ai. Tài năng của con vượt xa Shizune, và thậm chí là còn vượt qua cả ta. Con là đứa đệ tử xuất Sắc nhất mà ta có, Sakura.
-Sư phụ...
Thật ra tôi chưa muốn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-naruto-ao-mong-hong-anh/2504867/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.