Buổi chiều...
Cánh cửa của khu rừng chết mở ra, cuộc đi Săn bắt đầu. Ai là con mồi? ai là kẻ đi Săn? Đều không nói trước được.
-Sakura, nhờ cậu cả đấy.-SaSuke đã biết khả năng của c, khả năng này rất cần trong lúc này. Tôi gật đầu nói.
-Tớ biết rồi, nhưng phạm vi có giới hạn.-tôi cảm nhận Chakra một chút nói.
-Phía trước có 2 đội, bên phải có 3 đội, cách không xa lắm.
-Có cần điều tra xem bọn họ đang giữ bí kíp nào không?- ba người dừng lại, đứng trên mấy cành cây.
Lúc này truyền đến tiếng hét thảm.
-Xem ra đã có người bắt đầu hành động rồi.-tôi nhìn về phía phát ra tiếng hét, ánh mắt nghiêm túc nhìn hai người.
-Các cậu phải biết rõ, ở nơi này không có chỗ cho Sự lương thiện, phải quyết đoán, nếu không muốn thành con mồi, chúng ta phải là kẻ đi Săn, không ai có thể tin tưởng được.
Hai người kia gật đầu, Naruto bỗng nhiên nói,
-không được rồi, tớ phải đi tiểu cái đã.
-Naruto, cậu không nên ở trước mặt con gái nói hay làm những việc này, mau qua bụi bên kia mà giải quyết.
Naruto nhanh chóng rời đi giải quyết. Tôi nhìn lướt qua SaSuke, như có gì muốn nói lại thôi.
-Sao vậy?-SaSuke hỏi.
-không, không có gì.
-Cậu từ lúc nãy đã rất lạ, có chuyện gì Sao?
Tôi hơi chần chừ, cuối cùng cũng tính nói ra, nhưng lúc này Naruto đi ra.
-Khà khà, giải tỏa được hết rồi...thoải mái quá!
Binh! Bốp!
SaSuke một đấm đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-naruto-ao-mong-hong-anh/2504835/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.