Thượng Thanh Hoa tự giác bản thân đã gây hoạ, liên tiếp hơn một tháng đều cẩn trọng, mỗi ngày đều len lén nhìn sắc mặt Đại vương mà hành sự, mà Đại vương một tháng qua lại chưa cho quá hắn một lần sắc mặt tốt, làm Thượng Thanh Hoa cảm thấy, hắn có khi nào sẽ bị Đại vương diệt khẩu hay không.
Cuối cùng, vẫn là không nín nhịn được được, hắn lại tìm đến đồng hương duy nhất của mình —— Dưa huynh đệ, mà lén lút truyền tin cầu cứu. Đối với hành động này, Lạc Băng Hà bá đạo tỏ vẻ "Nhàn rỗi không có chuyện gì, đừng có liên tục gửi thư cho sư tôn của ta"
Chính vì thế, Thượng Thanh Hoa đáng thương chỉ có thể chính mình cân nhắc tâm ý Đại vương, mỗi ngày khẽ meo meo thỉnh thoảng trộm ngắm Đại vương, xem một chút Đại vương biểu tình ra sao, chính là, không biết có phải hay không Thượng Thanh Hoa chính mình có ảo giác; mỗi lần hắn xem Đại vương, liền cảm thấy Đại vương so ngày thường càng thêm lạnh lùng.
Rốt cuộc, tâm trạng nơm nớp lo sợ Thượng Thanh Hoa một tháng sau liền bị Đại vương điểm danh làm việc lần đầu tiên sau sự kiện kia.
"Thượng Thanh Hoa, hôm nay cùng ta đi ra ngoài một chuyến đi."
Thượng Thanh Hoa nghe ngữ khí quen thuộc của Đại vương, lần đầu tiên cảm thấy bị Đại vương sai vặt thật tốt. Ít nhất không cần lo lắng chính mình giây tiếp theo có phải hay không sẽ bị Đại vương đông lạnh thành băng côn.
Mắt thấy Đại vương nói đi là đi, Thượng Thanh Hoa lập tức meo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-mac-thuong-nhat-ky-nuoi-con-cua-thuong-thanh-hoa/197447/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.