Lúc Aoko tỉnh lại, nàng đã thấy mình nằm trong phòng, Kaguya đẩy cửa bướcvào, vui vẻ ngồi xuống bên nàng, trong giọng nói mang theo sự lo lắng :“Aoko, nàng tỉnh rồi à, gần đây nàng làm sao vậy ? Đại phu vừa rồi cóxem bệnh cho nàng, nói nàng chỉ là mệt nhọc quá độ, Aoko, rốt cuộc nànglàm sao vậy ?”
Aoko mê man : “Có thể…ta sắp chết.”
“Đừngnói bậy!” Kaguya ôm chặt nàng vào lòng “Ta không cho phép nàng chết !Cho dù…cho dù nàng thật sự sắp chết, những ngày còn lại của nàng cũngphải ở bên cạnh ta.”
A, đáy lòng nàng phát ra giọng nói ngắnngủi, dường như ai đó cũng đã từng nói với nàng những lời như vậy. Trong vườn hoa tường vi nở rộ, hai bóng người ngồi ôm lấy nhau.
Nàng và ai vậy ? Là ai chứ ?
“Nàng nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, rất nhiều nghi thức nên nàng sẽ mệt đấy.”
“Ừ.”
“Nàng có nhớ người thân không ?”
“Ai ? À, không có.”
Người thân…Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ. A, tại sao nàng không nhìn thấy rõ dáng vẻ phụ thân, ngay cả nét mặt mẫu thân cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, chỉduy nhất có tỷ tỷ thì nháy mắt biến thành tượng đá. Gần đây nàng làm sao vậy, sao luôn cảm thấy chuyện xung quanh dường như có gì đó không đúng.
Ngày hôm sau, Aoko được người dẫn đi thay lễ phục cô dâu màu trắng, sau đóthị nữ đưa nàng tới đại điện để bắt đầu cử hành hôn lễ. Kaguya điện hạđứng sâu bên trong đại điện, trên tay cầm chiếc quạt màu trắng, mỉm cười nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-inuyasha-vinh-hang-khong-ton-tai/79057/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.