Tục ngữ nói, tránh được mùng một, không tránh khỏi mười lăm.
Sissy, người bỏ của chạy lấy người ngày hôm trước, đã phải dậy thật sớm vào hôm sau, bởi vì sự biến mất của Crouch, toàn Hogwarts lại lâm vào khủng hoảng một lần nữa, thân là một giáo sư, cô phải phụ trách lục soát Hogwarts và trấn an tâm tình của học sinh.
Người có thói quen ngủ thẳng đến khi tự dậy như Sissy cảm thấy rất khó chịu, nhưng khi cô vừa rời giường đã nhìn thấy trên mặt cửa kính duy nhất trong phòng có một dòng chữ được viết bằng hơi nước — Good morning, khi cô là một người phụ nữ ngốc, tâm tình tích tụ sẽ bị cuốn đi.
Người phụ nữ ngốc...Là biệt danh Draco đặt cho cô...
Chẳng lẽ đây là do cậu viết khi đã đi ngang qua phòng cô trên đường đến lớp sao? Có thể thấy cậu ấy đã dùng thần chú giữ nhiệt để giúp cho dòng chữ của mình không biến mất, thế nhưng chương trình học của năm tư thực sự rảnh rỗi đến mức khiến cậu ấy có thời gian viết nguệch ngoạc lên cửa sổ phòng cô sao?
Sissy nhìn cái vòng được chặm khắc tinh xảo trên cổ tay của mình, nghĩ đến những lời nói hôm qua của Draco, khóe môi khẽ nâng lên, tạo ra một nụ cười nhàn nhạt.
Hình như có cái gì đó.... đang lặng lẽ thay đổi....
Sau khi ăn sáng xong, Sissy đi xung quanh trường để kiểm tra như thường lệ, sau đó đến khu rừng bên ngoài trường, tiết thứ hai của sáng hôm nay, cô sẽ phải dạy học sinh năm tư nhà Slytherin cùng Gryffindor bài học cuối cùng của bộ môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí này.
Đối với sinh vật huyền bí, trí thức của Sissy có thể nói là vô cùng uyên bác, thế cho nên có thể dạy dỗ bọn nhỏ năm thứ tư mà không cần phải soạn bài. Việc cô cần làm chỉ là đứng đợi học sinh đến đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hp-phu-no-tu-thua/1931441/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.