Ta trở lại Hogwarts, không thể ăn ngon miệng bất cứ thứ gì vì giờ đây trước mắt ta đều là khung cảnh máu thịt vương vãi đó. Đúng là giết người theo phong cách của Thomas vẫn lịch sự hơn rất nhiều. Avada Kevadra cái là chết nhanh gọn không vết thương, không gì sất. Người chết thậm chí chỉ kịp nhìn thấy ánh sáng xanh lè nhá lên. Thế là xong!!! Còn đây, cảnh ta thấy là máu thịt của những con quỷ khổng lồ bị chém nát dưới lưỡi xay, những phần bầy hầy bị thui cháy khét, máu chảy lênh láng trên mặt đất. Tạo thành dòng như cơn lũ hòa vào với nước.
Thomas thì cứ liên tục viết trên Cuốn Nhật ký đến nỗi nó báo nóng suốt thôi, rất bỏng tay, nhưng ta lại thích nóng bỏng kiểu khác hơn:
- Em đâu có coi lời anh nói ra gì hả! Em quá liều lĩnh. Em còn có biết nghĩ cho bản thân hay nghĩ tới anh dù chỉ là một chút thôi hay không hả[email protected]#$(&^%@^* "một tràng nội dung không lành mạnh đã được che lại"
- Em cũng đâu có sao. Không em làm thì ai làm?
- Đấy em có bao giờ nghe lời anh đâu. Em biết em và hòn đá khác nhau ở chỗ nào không?
- Em cứng đầu hơn đá?
- Đá còn có thể mòn, còn sự cứng đầu của em thì là vĩnh cửu.
- Vậy ra anh yêu em là vì lý do này hả?
- Không đời nào.
Buổi sáng tại Đại sảnh đường, tụi học sinh hôm nay đã rất ngạc nhiên khi những cây nến bay lơ lửng bằng phép thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hp-dai-xa-vuong-khong-an-tho/2122477/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.