*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: Lã Thiên Di
——Haruhisa cười nói: “Bà bà, đây chính là thứ tốt nghìn vàng khó mua được, không nên lãng phí.”
************************************
Naruto đứng ở cửa bệnh viện Làng Cát, không ngừng đi qua đi lại, miệng còn càng không ngừng than thở:
“Kakashi-Sensei lại bị lạc ở trên đường, lại bị lạc đường… bị lạc ở Làng Cát…”
Một bên Sakura thì lại đang ôm cánh tay, khóe miệng run rẩy, ở trong não điên cuồng rít gào:
“Kakashi-Sensei khốn khiếp đần độn! Giờ phút quan trọng này lại chạy đi đâu nữa rồi! Lại bị lạc nữa à! Lại dám để cô bổn cô nương đây chờ đợi!!!”
Mà tạo thành cảnh tượng như vậy, nhân vật chính giờ phút này mới không nhanh không chậm, thảnh thơi thoáng đi ra, theo thói quen nâng tay cười:
“A ~ thầy lại lạc đường…”
“Câm miệng!”
Naruto cùng Sakura trăm miệng một lời nói, thuận tiện còn tặng kèm theo ánh mắt vặn vẹo, vô cùng xem thường.
Kakashi thấy thế cũng không giận, mà là hướng về phía Sakura vẫy vẫy tay:
“Sakura, em đi lại một chút.”
Naruto nhìn hai người bọn họ ở một bên bắt đầu kề tai nói nhỏ, sửng sốt một chút, lúc này mới tựa đầu uốn éo, “dứt khoát” nói một tiếng:
“Lặng lẽ nói gì đó, em mới cảm thấy không có việc gì lạ!”
…
“Nhớ kỹ không có?”
Kakashi nhíu mày, hỏi lần thứ ba.
Có thể làm cho Kakashi-Sensei cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hokage-lao-ban-nuong-thuong-nguu-luoi/1862858/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.