Edit: Lã Thiên Di
Beta: garanaru18
—— trước tiên, cô cứ như vậy mà cáo biệt những ngày tháng xanh tươi của mình, biến thành những đám rêu xanh.
************************************
“Phanh! Loảng xoảng loảng xoảng…”
Một trận âm thanh ồn ào từ cửa truyền tới.
Haruhisa nghe tiếng động mà chạy đến cửa, trong tay còn đang cầm cái muỗng xới cơm.
Cửa được đóng lại, kệ đựng giày dép đã bị đánh bay đi, những chiếc giày đủ loại kiểu dáng đã được rải rác trên đất.
Gaara đá một cước, hai tay ôm ngực. Mặt không biểu cảm nhìn chăm chú vào anh trai nhà mình, trong mắt hiện ra khinh miệt rõ ràng.
Kankuro bị người nào đó vô tình coi rẻ, cả người lẫn đầu đều cúi hết xuống dưới, cứ như vậy mà té ngã giống hệt như kệ đựng giày đang được để ở nơi đó. Và trước ở trước nhà, hai cây nhang chống muỗi không ngừng tỏa ra hương thơm.
Mà đi theo sau, Temari đang đứng ờ ngoải cửa lớn đang do dự có nên tiến vào hay không.
Haruhisa nhìn quét một vòng, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Gaara…
“Quá chen chúc.” Người sau chậm rãi giải thích, sau đó thay giày rồi đi vào nhà.
Nhìn người thiếu niên mặt than ở trước mắt, nội tâm Haruhisa gào khóc không thôi, ông trời! Người mau trả lại cho ta cậu bé tóc đỏ đáng yêu chính cống đi!!
Sau khi ông nội qua đời. Không lâu sau, cô đã ở tại nhà của Gaara.
Năm năm, thời gian trôi qua rất nhanh. Những chấm nhỏ ở trên cây quạt của Temari dần dần nhiều lên, Kankuro thì dùng thuốc màu vẽ vài đường nét trên mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hokage-lao-ban-nuong-thuong-nguu-luoi/125730/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.