Trên sân thi đấu, Ryoma nhìn trái phải xung quanh, thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra xem. Hành động của Ryoma làm Momoshiro chú ý. “Echizen, làm sao vậy?”
“Ogihara vẫn chưa đến.” Đứng ở chỗ dành riêng cho nhóm đội tuyển, Ryoma thấp giọng nói một câu, sau đó gọi điện thoại cho Ogihara. Tezuka khi nghe thấy lời Ryoma thì ánh mắt hơi trầm xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Echizen đang gọi điện thoại ở phía sau.
“Số máy quý khách gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”, nghe thấy giọng nói truyền ra từ điện thoại di động, Ryoma đóng điện thoại, trên mặt đầy lo lắng.
Ryoma đang chuẩn bị gọi lại một lần, điện thoại di động đột nhiên vang lên, thấy tên trên màn hình Ryoma lập tức nghe máy: “Ogihara, cậu ở đâu? Sao còn chưa tới?” Ryoma nói làm hai người khác đều tập trung nhìn về chỗ cậu.
“Echizen, tớ đã tới rồi, thế nhưng... tớ bị lạc ở chỗ công viên, không nhìn thấy cậu.” Ogihara lưng đeo ba lô, giọng nói hơi lo lắng, cậu đã đi loanh quanh rất lâu.
“Giờ cậu ở đâu?” Ryoma đi ra ngoài vài bước, nhìn chung quanh một chút, “Gần đó có đặc điểm gì không.”
Ogihara nhìn xung quanh một chút, ủ rũ nói: “Đều là cây.... Phía sau có một cửa hàng đồ uống tự động.” Công viên lớn vậy chắc chắn chỗ nào cũng như thế, Ryoma làm sao tìm được cậu đây.
“Cậu đừng chạy lung tung, tôi đi tìm cậu.” Ryoma ngắt điện thoại, đi tới trước mặt đội trưởng, “Đội trưởng, tôi đi tìm cậu ấy, chút nữa sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006430/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.