Ngủ mê man suốt một ngày đêm, Ogihara mơ mơ màng màng tỉnh lại, dạ dày trống không phát ra tiếng kêu kháng nghị. Tứ chi như nhũn ra, trên người vì đổ mồ hôi mà có chút dính dính, cả người Ogihara khó chịu. Mơ màng thêm một lúc, Ogihara mới chính thức tỉnh lại. Cầm lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường, vừa nhìn đã thấy là hai giờ chiều rồi, Ogihara xoay người rên rỉ một tiếng. Cậu nhớ hôm nay đội trưởng tìm cậu có việc, cậu không chỉ không đi học mà cũng không xin nghỉ. Nhớ tới tính tình của băng sơn đội trưởng, Ogihara bắt đầu đau đầu xem ngày mai đi học sẽ giải thích thế nào với băng sơn đội trưởng.
Chậm rãi ngồi xuống, ngửi mùi khó chịu trên người, Ogihara xuống giường thẳng đến phòng tắm. Đổ nước nóng đầy bồn tắm, Ogihara cởi áo ngủ nhăn nhúm trên người, nằm vào trong bồn, tuy rằng đầu có chút choáng nhưng việc đầu tiên là tắm sạch mồ hôi trên người, cả mấy vết nôn nữa. Cũng nhân cơ hội nghĩ xem chút nữa gọi điện thoại cho đội trưởng và Ryoma nên nói như thế nào, được rồi, còn Seiichi, hôm qua cậu đã đáp ứng sẽ gọi điện thoại cho Seiichi.
Ngâm mình khoảng hai mươi phút, tứ chi đều muốn tê dại, Ogihara nhanh bước ra từ bồn tắm. Gội đầu xong, Ogihara mặc áo khoác đi ra ngoài phòng tắm. Trong nháy mắt khi mở cửa, Ogihara chết trân tại chỗ, không thể tin được mình nhìn thấy gì.
“Đội... Đội trưởng...” Ogihara dụi mắt, sao cậu lại có ảo giác mình nhìn thấy đội trưởng!
“.... A.” Tezuka trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006416/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.