“Itsuki-chan, tài liệu tôi nhận được hẳn là do cậu gửi đi.” Tezuka không kinh ngạc vì sao Ogihara lại biết khuỷu tay anh bị thương, bình tĩnh hỏi.
Ogihara dừng một chút, sau đó gật đầu, từ lúc cậu liên tục bị người khác nhận ra, cậu cảm thấy khả năng giữ bí mật của mình thật chẳng đến đâu. Tezuka không hỏi vì sao Ogihara biết nhưng chính Ogihara lại chủ động đi giải thích.
“Lúc mới tới Seigaku, vốn là tôi muốn tham gia câu lạc bộ làm vườn, sau vì lo lắng Ryoma nên tôi mới tham gia câu lạc bộ tennis. Vì không biết rõ tình hình CLB tennis nên tôi nhờ người phụ trách chăm sóc mình là Tanaka-san điều tra một chút, sau đó thì biết khuỷu tay anh đã từng bị senpai khác đả thương, giờ vẫn chưa bình phục.”
“Vậy nên tài liệu gửi cho tôi đều không phải về tennis mà là làm thế nào để bảo vệ và chăm sóc khuỷu tay. Lúc cậu cùng tôi chơi bóng cũng không để tôi đánh bằng tay trái.” Đối với sự thẳng thắn của Ogihara, Tezuka cũng không tức giận chút nào, trong mắt mang theo vui vẻ nhàn nhạt, thế nhưng giọng nói trước sau vẫn trầm thấp như cũ.
“Tezuka, tôi biết tay anh còn chưa bình phục, như bây giờ là được rồi, cũng cần phải chăm sóc thật cẩn thận. Thành ngữ Trung Quốc có câu ‘Thương cân động cốt nhất bách thiên’, huống chi lúc đó khuỷu tay anh bị thương rất nghiêm trọng, hơn nữa vẫn chưa được linh hoạt như trước. Tôi biết vì sao anh muốn đánh một trận với Ryoma nhưng tôi không muốn anh đi. Ryoma muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006404/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.