“Daddy, mommy, đây chỉ là ngộ thương thôi... Thực sự không ai bắt nạt con cả...” Ogihara thở dài vô lực sau lần thứ n nói với cha đang giận dữ và mẹ đang khóc đến thương tâm vì nhìn thấy vết thương trên mặt cậu khi cậu trở về.
“Anthony, con đã đi Nhật Bản, sao lại có thể để Backy bị người ta làm bị thương?” Ogihara Fujika nghẹn ngào chất vấn con cả đang đứng một bên.
“Mẹ, là lỗi của con.” Anthony ngồi trên sô pha đơn, đối với sự chỉ trích của mẹ mình cũng không có chút gì bất mãn.
“Là ai làm bị thương Backy bảo bối.” Ken lạnh lẽo hỏi, tâm tình hôm nay lúc đầu vì con út trở về mà vui sướng, khi nhìn thấy vết thương trên mặt cậu thì trong nháy mắt liền biến thành lửa giận ngập trời.
“Daddy... Mommy...” Ogihara kéo tay cha mẹ, giành trước mở miệng, “Thực sự chỉ là ngộ thương... Đối phương không cố ý làm con bị thương, chỉ là khi đó con vừa lúc trùng hợp xuất hiện mà thôi. Thực sự không có việc gì, bác sĩ nói, qua vài ngày thì tốt rồi. Cha mẹ đừng trách các anh, cũng đừng nóng giận...” Lần đầu tiên mẹ nghiêm khắc mắng đại ca như thế, Ogihara không ngờ việc cậu đỡ thay Ryoma lần này lại gây sóng to gió lớn ở nhà như vậy.
“Sao có thể không tức giận... Con của mẹ khi đi thì hoàn hảo không tổn hao gì, đến lúc trở về thì khuôn mặt bị thương, còn bị thương tới tận mắt...” Nói xong, Ogihara Fujika vuốt khóe mắt bị thương của con mà khóc lên.
“Mommy...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006347/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.