Ngửa mặt lên nhìn chiếc máy bay đã biến mất, Ogihara nói thầm trong lòng: các anh phải chờ tôi... Tôi sẽ trở về nhanh thôi.
“Đại ca?!” Ogihara mừng rỡ nhìn vé máy bay đặt trước mặt cậu, không ngờ đại ca lại bí mật giúp cậu chuẩn bị vé máy bay về Nhật, ngay hai ngày sau!
“Baby, chỉ cần em nói được làm được, đại ca cũng sẽ nói được làm được.” Cầm lấy vé máy bay đặt lên tay em trai, Anthony trực tiếp nói.
Tiến lên ôm đại ca một chút, Ogihara cầm vé máy bay cất cẩn thận: “Anh, anh cứ yên tâm đi.” Sự thực là dù có chuyện gì thì sau giải toàn quốc cậu vẫn phải về, còn chuyện học ở đâu với cậu mà nói hoàn toàn không quan trọng, chỉ cần đến lúc “nghỉ” cậu có thể đi Nhật Bản tìm bọn họ chơi bóng là được, tin rằng đại ca sẽ không phản đối chuyện này.
“Tốt.” Anthony cực kỳ thoả mãn.
“Cậu út, có bưu phẩm của cậu... do người của đại sứ quán Abu Dhabi đưa tới.” Quản gia đứng ngoài cửa, nói với người đang thu dọn hành lý. Fujika đang giúp con thu dọn, Ken, Anthony và Hall thì ngồi một bên, sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.
“Bưu phẩm của tôi?” Ogihara từ trên giường đi xuống, cầm lấy bưu phẩm mỏng dẹt trên tay quản gia, trọng lượng có vẻ hơi nặng. Quay đầu lại nhìn cha mẹ và các anh, Ogihara hơi do dự, bây giờ cậu đối với những gì liên quan đến Abu Dhabi là cực kì mẫn cảm.
Ken tiến lên đón lấy bưu phẩm, mở ra thì thấy bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006316/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.