“Leng keng leng keng ”
Đang ở phòng khách xem TV, Fuji Yuta nghe thấy chuông cửa vang lên thì cảm thấy rất lạ, đã sắp tám giờ rồi, ai còn muốn đến?
“Xin hỏi anh tìm ai?” Mở cửa, thấy một người đội mũ trên tay cầm một chậu hoa tiên nhân chưởng đang nở, tay còn lại cầm một cái túi, Yuta nghiêng đầu muốn xem dưới mũ kia là ai.
“Em trai của Fuji senpai, Fuji senpai có ở nhà không?” Ngẩng đầu, Ogihara nở một nụ cười thật tươi hỏi.
“Là cậu?!” Thấy người, lửa giận vừa dấy lên của Yuta lại nghẹn trở lại.
“Hi, em trai của Fuji senpai, Fuji senpai ở nhà chứ?” Dường như cảm thấy chưa đủ, Ogihara tiếp tục khiêu khích người nào đó.
“Hừ! Cậu tìm anh tôi làm gì?” Giọng điệu của Yuta tuy rằng rất không khách khí nhưng vẫn tránh ra để Ogihara đi vào.
“Yuta, thế mà anh lại không tức giận nhỉ, hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi.” Trêu cợt thêm một câu, Ogihara hảo tâm mà buông tha cho đối phương.
“Không phải cậu quay về Anh rồi sao?” Đóng cửa lại, Fuji Yuta cầm lấy cây tiên nhân chưởng và túi trên tay Ogihara để cậu thay giày. Người này tuy rằng cố ý chọc hắn tức giận nhưng lại không có chút nào ác ý, hắn cũng không tính toán với cậu làm gì.
“Suỵt... Nhỏ giọng một chút.” Hạ giọng, Ogihara cầm lại cây tiên nhân chưởng, “Yuta, anh trai anh không biết tôi đã trở về, tôi muốn ‘dọa’ anh ấy một chút.” Nhìn trái phải, thấy ở lầu một không có người khác, Ogihara lộ ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006310/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.