“Vâng, buổi chiều tôi muốn đi Rikkaidai, tôi đã đáp ứng Sanada rồi... A... Các anh không cần đến, sáng ngày mai tôi đi... Đương nhiên, trận đấu của các anh sao tôi có thể không đi, hơn nữa tôi còn là thành viên chính thức mà... A... Ăn ngon sao?... Ha ha... Shusuke thích ăn là tốt rồi... Ryoma và Kikumaru senpai tranh nhau?... Ha ha ha... Tốt, sau này tôi sẽ lại làm cho các anh nữa... Ừ... Được, tôi sẽ nói với đội trưởng...”
Sáng sớm thức dậy, Ogihara liện nhận được điện thoại của Fuji, hai người trò chuyện rất vui vẻ. Nhìn em trai không suy yếu như đêm qua nữa, Anthony vừa làm bữa sáng cho cậu vừa nhìn thời gian, Hall chắc là sắp đến rồi. Bốn giờ sáng anh mới ngủ được, lúc đó cơn sốt cao của em trai mới lui bớt. Đối với tình trạng của em trai, Anthony không muốn làm cậu lo lắng nên sáng sớm khi thức dậy thấy khuôn mặt tươi cười của cậu, anh cũng làm bộ đêm qua không hề phát sinh chuyện gì.
“Tezuka... Ăn ngon sao?” Nghe được người ở đầu dây bên kia nói rất thích, Ogihara hài lòng nở nụ cười, “... Sáng nay à... Buổi sáng...” Ogihara quay đầu lại nhìn vào mắt đại ca, “Buổi sáng tôi sẽ đến bệnh viện... kiểm tra toàn diện một lần nữa...” Ngày hôm qua bị anh trai ép hỏi, cậu cũng đoán được là đã có chuyện gì.
“Tezuka, anh hại tôi bị anh trai đánh, cái mông tôi giờ vẫn còn đau, hừ hừ...” Bất mãn hừ hừ vài tiếng, Ogihara thu lại nụ cười, “Xin lỗi... Đội trưởng... Tôi lại nói dối anh... Tôi không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006266/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.