Thiên Nhan ngạc nhiên. Không phải Bạch tử Họa ngồi kề nàng hay sao? Sao bé Tinh Phàm lại không biết được chứ?
“Con nói sư phụ nghe, này Bạch lão nhân gia phải có mái tóc trắng xóa, râu dài lê thê, da mặt nhăn nheo, bước đi chậm chạp mới ra dáng vị thần a~”
Thiên Nhan suýt phun hết Vong Ưu tửu trong miệng mình ra. Bạch lão nhân gia? Cũng quá.... Đi!
“Khoan con nói Nguyệt Thiên Tình kia sẽ là bạn lữ song tu cùng Bạch Tử Họa?”
“Vâng, sau hôm nay con theo sư phụ về Mao sơn còn Tình tỷ thì sẽ tới Trường Lưu a!”
Thiên Nhan liếc sang Bạch Tử Họa đang run rẩy khóe miệng. Bạch gia gia? Có mà Bạch Lông mao a~ Chưa gì đã trêu ong gọi bướm rồi! hừ, thật là tức chết nàng! Không chú ý đến là Nguyệt Thiên Tình đã múa xong, lại còn hướng tới nàng khiêu khích:
“Nghe nói Hoa chưởng môn tài nghệ cầm kì thi họa đều tinh thông, thật là làm cho Thiên Tình ngưỡng mộ. Không biết ta cùng chư tiên đây có diễm phúc chiêm ngưỡng hay không?”
Thiên Nhan nhíu mày nhìn đôi mắt phượng sắc bén má xinh đẹp kia. Lúc sau, nàng khẽ kháng cười và nói:
“Ta không phải vũ nữ. cũng không bán nghệ!”
Nghe vậy, mọi người tức giận không thôi. Nhưng không hiểu sao Nguyệt Thiên Tình lại giữ được bình tĩnh, tiến tới bên nàng:
“A~ Đã như vậy thì Hoa chưởng môn, không nên từ chối tấm thịnh tình này của ta chứ?”
Nói rồi, nàng ta đưa cho Thiên Nhan một ly rượu. Thiên Nhan tiếp lấy ly rượu ngẩng đầu lên uống cạn. Xong nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoa-thien-cot-than-ma-chi-tranh/1533294/quyen-2-chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.