Cho đến ngày hôm qua, hắn mới thừa nhận rằng hắn thật sự yêu nàng. Bởi khi hắn chạm vào nướcao Tuyệt Tình đã không còn thoải mái như trước nữa. Nỗi đau đớn khắc cốt khiến hắn phải buộc thừa nhận.
Nhưng, tại sao nàng lại là ngườicon gái của tam đệ? Giờ nàng lại muốn tác hợp cho hắn và muội muội nàngsao? Nàng chẳng lẽ không hiểu hắn ư?
Bạch Tử Họa hắn, lần đầutiên thất bại như vậy. hắn bước lên phía trước, nhìn xuống phía dướiTuyệt Tình điện. Trường Lưu sơn vẫn như trăm năm trước đây không đổi,hung vĩ mà lộng lẫy. Bạch Tử Họa khẽ hỏi nàng:
“Nhan nhi, từ đây nhìn xuống, nàng thấy cái gì?!”
Nam Cung Thiên Nhan cười cười, nhìn xuống Trường Lưu mà nhớ đến hắn,Bạch Tử Họa trong nguyên tác luôn bên ngoài lạnh lùng, bên trong ấm áp.Lại là người luôn làm trái lòng mình, nàng khẽ cười mỉa:
“Bạch Tử Họa! có phải ngươi nói ngươi nhìn thấy cả thiên hạ không? Ta thì khác,ta chỉ nhìn thấy từng đám mây lượn lờ trước mắt ta thôi. Bạch Tử Họa,ngươi đứng trên cao bễ nghễ nhìn chúng sinh trong thiên hạ, ngươi nghĩmình phải có trách nhiệm với chúng sinh, với thiên hạ sao? Bạch Tử Họa,ngươi không thể! Nếu ngươi không phụ người trong thiên hạ, mà lại phụngươi, phụ người con gái trong lòng ngươi thì ngươi sẽ mãi phải hối hận, day dứt!”
Bạch Tử Họa thở dài:
“Có lẽ vậy, nhưng mà Nhan nhi, ta biết, nàng là thần. vậy nàng có biết trách nhiệm của thần lớn đến chừng nào?”
Thiên Nhan lắc đầu, nhìn xuống những đám mây mù bao phủ cả núi sông rồi lại nhìn hắn:
“Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoa-thien-cot-than-ma-chi-tranh/1533278/quyen-1-chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.