Trên đường , ko ai nói chuyện , ko khí im lặng đến xấu hổ . Đường bảo tự trách vì đã phá vỡ ko khí . Còn hoa thiên cốt tuy có áy náy nhưng nhiều hơn là vui mừng .
Bạch tử họa ko nói gì mà cũng ko có gì để nói , cứ chốc chốc lại dùng ánh mắt ôn nhu nhìn người trong lòng .
Khuynh thành nhìn cảnh vật xung quanh .
Núi non hùng vĩ xung quanh là những đám mây bao phủ , cây , hoa , cỏ đều tràn đầy linh khí , những đám sương mù lượng lờ trên mặt đất và dòng suối trong veo .
Ân , rất đẹp , tuy nhiên lại ko đẹp bằng thần giới a....
Ko bt ......các mẹ giờ đây có nhớ nàng ko ???? Nàng thì rất nhớ họ, sớm chiều chung đụng hơn ngàn năm nói ko có tình cảm là giả ....ai.....
~~~~ ta là phân cách tuyến đến trường lưu~~~~
". THAM KIẾN TÔN THƯỢNG "
Hoa thiên cốt hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt .
Hơn ngàn người đều đứng ngay ngắn , cung kính cúi đầu . Tiếng nói của họ vang vọng cả trời xanh , to mà khí thế , ko mất phần cung kính . Họ tựa như thiên binh thiên tướng vậy , hùng hổ khó trách thiên cốt phải sợ hãi .
" miễn lễ "
" TẠ TÔN THƯỢNG "
Trường lưu đệ tử đều ngẩn đầu , trên mặt mỗi người đều là tôn kính và nghiêm túc , nhưng khi nhìn đến khuynh thành trong lòng bạch tử họa thì họ đều ngẩn ra .
Mĩ ....thật quá mĩ
Trong đầu họ trống rỗng, chỉ còn những từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoa-thien-cot-khuynh-thanh-chi-truyen/180287/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.