Thế là 2 người 1 thần 1 sâu đi lên đỉnh mao sơn . trên đường đi úc khanh cứ lãi nhãi mãi , còn thiên cốt đứng kế bên đáp , thật khâm phục tính kiên nhẫn của thiên cốt . khuynh thành suốt đường đi thì đều im lặng , còn đường bảo thì nằm ngủ ngon trên vai khuynh thành chừng nào đói bụng thì qua thiên cốt uống máu rồi lại qua vai khuynh thành ngủ . cứ như vậy cho tới khi mọi người đều đến mao sơn , khi tới nơi trước mắt bọn họ toàn là má và máu . khuynh thành và úc khanh đã biết sẵn nên chẳng có gì ngạc nhiên , còn thiên cốt và đường bảo đều hoảng sợ , hoa thiên cốt và khuynh thành đi vào sảnh thì thấy 1 người còn sống , đó là chường môn của mao sơn , cũng giống trong nguyên tác ông nói 1 tràng dài về thần khí bị cướp , ko giống ở đây là ông ko giao chức chưởng môn cho thiên cốt mà lại giao cho khuynh thành và đưa cho khuynh thành 2 cuốn sách vốn nên đưa cho thiên cốt , khuynh thành cũng ko ngạc nhiên cho lắm , cô biết rằng người săp thăng thiên có thể nhìn thấy tất kả sự thật , ông lão này có lẽ biết cô là thần nên mới giao chức chưởng môn cho cô .
Sau đó úc khanh và bọn cô khi chia nhau ra , úc khanh hắn hình như có việc gấp phải làm , khuynh thành nhớ lại ánh mắt hắn nhìn cô lưu luyến ko rời trước khi đi cô ko khỏi rùng mình 1 cái .
và cuộc hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoa-thien-cot-khuynh-thanh-chi-truyen/180282/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.