"Tom, Eira phải quay trở về!"
Một cảm giác nóng rát truyền từ lòng bàn tay, nhưng hắn vẫn cố chấp không buông.
Nếu Eira biết, cô chắc chắn sẽ quay trở về.
Quả nhiên!
Eira luôn thông tuệ như vậy, cô đã nhìn ra sự bất thường.
Lần đầu tiên hắn chán ghét cái đầu ngu ngốc của cô, thật chán ghét..
Giá như cô cứ ích kỉ, cứ vô tâm thì..
"Mọi người vẫn còn ở đó, Eira không thể chạy trốn một mình."
Cô chăm chú nhìn hắn, đôi mắt chân thành.
* * *Còn hắn thì sao?
Cô đâu có một mình?
Tại sao cô phải để ý chúng. Có hắn không đủ hay sao!
Tom nhìn theo bóng dáng Eira đang dần biến mất, móng tay đâm vào da thịt nhưng cơ hồ hắn không còn cảm giác đau đớn.
Đến cô cũng dám rời bỏ hắn..
Ai cho phép!
Chỉ khi hắn chán ghét.
Đúng vậy! Chỉ khi hắn chán ghét..
* * *
Tom dường như không còn nghe thấy gì nữa, trong mắt hắn chỉ còn nhìn thấy bóng hình cô ngã xuống. Cả người cô văng ra như một con búp bê vải bị vứt bỏ.
Hắn sai rồi!
Hắn đoán biết được kế hoạch của lão Jaw, biết lão là một tên buôn người, bết bên ngoài còn có đồng bọn của lão, biết lão bỏ thuốc xuống giếng để đầu độc mọi người trong côi nhi viện nhưng hắn dửng dưng..
Hắn kiêu ngạo, tự cho là nắm gọn mọi thứ trong tay.
Hắn khinh thường, thậm chí là tương kế tựu kế, muốn nhân cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-vi-em-ma-dien-cuong/3378397/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.