Eira trầm mặc. Người vừa mới yên vị cách cô năm mét, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt. Bên cạnh là hai tên, giọng nói xấc xược ấy làm Eira liên tưởng đến một con khổng tước kiệt ngạo. 
Đối mặt với con người này, cô không khỏi oán trách sự trêu đùa của số phận. Đúng là "oan gia ngõ hẹp", tai họa để ngàn năm. 
Nếu để kể ra thì nguồn gốc câu chuyện cũng không có gì to tát. Nhưng không hiểu sao sự việc lại thành ra thế này. 
Cũng như bao ngày đẹp trời khác, cô bé 6 tuổi Eira tung tăng khoác lên trên mình một bộ váy xinh đẹp để cùng cha đi thương thảo chuyện làm ăn. Tất nhiên là chẳng ai dám để một đứa trẻ 6 tuổi đi làm chuyện lớn lao gì. Chỉ là có lẽ ngài Robert cũng nhận ra được mối nguy hiểm lớn với đàn thiên nga nếu để Eira một mình trong nhà. 
Vì vậy mà bằng mọi giá ông phải xách Eira đi cùng mình. 
Và từ ấy câu chuyện bắt đầu.. 
Ngài Robert Titus phũ phàng ném con gái ở ngoài, mặc cho cô bé tự phát huy. Eira lang thang đi dạo dọc theo trang viên, miệng hát vu vơ mấy câu ca vớ vẩn. 
Bỗng tiếng xào xạc từ đám cây đằng trước đã thu hút sự chú ý của cô bé Eira. 
Tung tăng chạy đến xem, cô nhận ra có một người đang bị mắc trên cành cây cao. 
Nhìn kĩ hơn, Eira nhận ra đó là một cô bé xinh đẹp tầm tuổi mình. 
Đôi mắt long lanh chậc khóc kia! Đôi má phúng phính, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-vi-em-ma-dien-cuong/2811643/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.