Sáng hôm nay, Eira thức dậy từ rất sớm. Tất nhiên cũng không phải do cô tự nguyện.
Đừng bao giờ mong chờ, cô có thể lật dậy khi chưa ngủ đủ. Cái gì không phải nhưng Eira luôn chấp nhất với việc ăn và ngủ. Cô luôn tuân theo một đồng hồ sinh học, không lệch dù chỉ một giây. Nhưng.. "Dì Elena!"
Eira hét lên, cả người rơi vào cuồng táo. Nhìn vào mình trong gương, cô muốn nghiến răng, mặc dù nó không hề phù hợp với phong phạm của một thục nữ. Nhưng đã lúc nào rồi, quy tắc chỉ được áp dụng khi nó phù hợp với một hoàn cảnh nhất định. Không ai có thể hoàn hảo được, người sống lâu nhất chính là người có kĩ năng ứng biến giỏi nhất.
Mái tóc mềm mại đang được nằm trong bàn tay ma quỷ của Elena.
"Eira, nhìn vào đôi mắt ta, người dì đáng thương của con. Ta đã mong chờ biết bao nhiêu việc được tự tay chuẩn bị cho con trong buổi đến trường đầu tiên. Ta đã lớn tuổi rồi, nhìn xem, những nếm nhăn trên khuôn mặt già nua này.."
Miệng Eira giật giật nhìn khuôn mặt căng bóng, trắng mịn, đầy collagen của Elena.
".. Ta còn sống được bao lâu nữa đâu. Cuộc đời con còn cả tương lai phía trước. Chẳng lẽ con không thể thỏa mãn nguyện vọng bé nhỏ này của ta ư?" Giọng Eira đằm thắm, đôi mắt khẩn thiết.
Eira im lặng nhìn con người đã diễn đến nhập tâm kia. Cô bất lực, thở dài, thật không biết nói gì!
Eira khẽ gật đầu, sự bực bội trong lòng cũng giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-vi-em-ma-dien-cuong/2811574/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.