Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, sau đó tiếp tục đi tới một con đường bằng phẳng hơn. Lần này, Eira đã cảm thấy nhẹ nhõm, gánh nặng đôi chân của cô cuối cùng cũng được giảm bớt. Hagrid dẫn họ tới một bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ.
Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.
Eira cũng giống chúng, cũng hồi hộp và xôn xao trong lòng, dù bề ngoài cô có vẻ bình tĩnh, cô đã che dấu đi nó.
Aria bên cạnh thì khác, những biểu cảm kinh ngạc, hồi hộp.. đều được vẽ trên khuôn mặt cô bé.
Họ đã tìm thấy nhau từ khi xuống thuyền, dĩ nhiên là Aria tìm thấy Eira. Chúng ta không thể mong ngóng một người bị mất phương hương về đông tây nam bắc như Eira có thể làm lên trò trống gì. Nó quả như là bắt một con cá leo cây vậy!
Thế mới thấy được rằng, tương lai của Aria thật là gánh nặng đường xa! Một phút mặc niệm cho cô bé ngây thơ ấy!
Mọi người đông đủ cả rồi hả?
Sau khi đã xác nhận đầy đủ, không thiếu xót một ai, Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa tòa lâu đài ba lần.
Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị, một cái nhìn sắc bén nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-vi-em-ma-dien-cuong/2811570/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.