“Draco, thực xin lỗi, là em sai rồi…Em chỉ là nghe chị em nói anh trên lớp học suýt nữa bị thương,” Gương mặt Astoria hồng hồng, bộ dáng có vẻ sắp khóc đến nơi, “Em, em …nói cho cha…chỉ là muốn giúp anh thôi.”
Màu lam xám trong mắt Draco nhìn không rõ là cảm xúc gì, bất quá anh nhanh chóng mỉm cười với Astoria, “Không sao, em vừa mới nhập học không được bao lâu, không biết thật ra trong lúc học tập phép thuật thì luôn có nguy hiểm ẩn chứa, Astoria, không phải tất cả các loại pháp thuật đều vô hại giống như làm cho một cái lông chim bay lên, mà nó giống như sự cố kia vậy, mặc dù có nguy hiểm nhưng vẫn là chuyện thường tình, cho nên, sau này không cần lo lắng, được không?”
Astoria gật gật đầu, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.
Draco lấy khăn lụa trong túi áo ra, “Được rồi, được rồi, tiểu công chúa xinh đẹp của lâu đài, Astoria đừng khóc, tôi không có trách em, ngược lại, tôi còn cảm kích vì em đã quan tâm đến tôi, mau lau nước mắt đi, muốn cho chị em nghĩ là tôi khi dễ em sao.” Draco dỗ dành cô bé tóc vàng kia một chút, thậm chí còn dùng đĩa phép hóa ra một bó to hoa lan vũ nữ, mới hoàn toàn khiến cho cô nàng nín khóc mỉm cười, rồi tiễn cô nàng về tận phòng ngủ.
Sau đó hướng về phòng ngủ của mình, nét tươi cười trên mặt Draco hoàn toàn biến mất, thay vào đó có chút mệt mỏi cùng âm trầm. Anh trở lại phòng ngủ, ném mình lên sô-pha đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sinh-ma-cao-quy/2487836/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.