Hai đời cộng lại lần đầu tiên Draco chứng kiến xe ngựa bốn bánh phía trước là do Vong mã kéo, anh là nhờ vào việc đọc sách do tổ tiên để lại mới biết được, thật không nghĩ tới… Hiện tại, Draco nhớ ra rồi, là hồi năm nhất giáo sư Quirrell chết ngay trước mặt anh và Harry.
Thiệt tình, trước khai giảng một ngày mà nhìn thấy một màn này thiệt là xui, học kì này tốt nhất là đừng có vận xui nào.
Draco vừa muốn lên xe ngựa, nhìn thấy Harry còn đứng yên ở đó hơn nữa mắt lại trợn trừng. Anh liền giải thích dựa theo hiểu biết của mình, trong lòng âm thầm thừa nhận bề ngoài của mấy con Vong mã cũng chẳng gọi là đẹp được, “Sinh vật kéo xe ngựa gọi là Vong mã, Harry, chỉ có người nhìn thấy cái chết mới có thể nhìn thấy chúng, rất nhiều người cho đến khi tốt nghiệp đều còn tưởng rằng xe ngựa là tự nó di chuyển, không có ai kéo.”
“Haizzz!” Harry thở dài một hơi, cậu còn tưởng rằng là do mình nhát gan, rõ ràng nhìn chúng khủng bố như vậy, nhưng mấy bạn học lại cứ bình tĩnh bước qua chỗ cậu là cho cậu bị đả kích cũng không nhỏ. Sau đó, Harry cũng nhớ tới giáo sư Quirrell hồi năm nhất, bất quá, từ khóe mắt cậu có thể nhìn thấy mấy bạn học sinh khác có vẻ tò mò hứng thú với Draco, cho nên cậu lại đảo mắt, nói lãng, “Mình còn tưởng xe được phù phép tự mình chạy đó!”
Sau đó, cậu liền lên xe ngựa, lần đầu tiên theo đường bộ đi xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sinh-ma-cao-quy/2487832/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.