Không biết qua bao lâu, Harry cảm nhận được sự mát lạnh thoải mái ở vết sẹo trên trán lúc trước còn bỏng rát, sau đó sự đau đớn âm độc cùng tiếng động lớn ầm ĩ cũng đã giảm đi, dần dần cậu còn nghe được giọng nói của Draco, nhẹ nhàng, trầm thấp làm tâm hồn cậu thanh thản.
“Có tác dụng rồi Harry, …đã qua rồi …cuộc chiến đã kết thúc, tôi nghĩ cậu lại thành công rồi, chúng ta đã bảo vệ được tòa lâu đài, bảo vệ các thầy cô và cả bản thân chúng ta nữa…Chúng ta không có phụ lòng tín nhiệm của Salazar…Hắn đã chết, Chúa tể Hắc ám đã chết, lần này thật sự đã chết…”
Sau một tiếng thét đau đớn và sàn nhà chấn động mãnh liệt, mọi vật trong mật thất đã sớm yên tĩnh trở lại, Draco chợt nhận ra là tiếng gà trống còn nữa, mới dám dùng một cái kính pháp thuật đi xem tình huống bên ngoài.
Chúa tể Hắc ám đã biến mất, con Tử xà ngã nằm úp sấp ở dưới đất có vẻ đã chết, Fawkes dường như bị thương, thu đôi cánh lại đậu trên cánh tay của lão Hiệu trưởng Dumbledore trong khi lão ta đứng xem xét bộ mặt xấu xí của Tử xà; giáo sư Flitwick thì thu dọn chiến trường: lông gà trên mặt đất, máu gà; còn giáo sư Snape thì sắp đi đến đây.
Giáo sư đỡ lấy Harry bởi vì tiêu hao lực lượng quá độ mà lâm vào hôn mê, đang nằm trong lòng Draco, trưng ra khuôn mặt lạnh lùng đáng sợ, ông dùng đũa phép kiểm tra tình trạng của Harry, xác định là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sinh-ma-cao-quy/2487822/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.