Quy tắc hành vi thứ ba mươi của Slytherin: nói nhiều ắt nói hớ
Lễ Phục Sinh vừa chấm dứt, học sinh năm thứ hai lại nghênh đón việc quan trọng đầu tiên trong hành trình bước vào đời — chọn môn học cho năm thứ ba, ở mức độ nào đó thì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tương lai cả đời của bọn họ, Draco đối với việc này sớm đã quen thuộc, nhưng đối với Harry thì vẫn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.
“Nghĩ xem sau này con sẽ làm gì, Harry, chuyện này rất quan trọng,” ngồi trước lò sưởi trong Phòng Sinh hoạt chung, Harry dùng kính hai mặt trò chuyện với chú Sirius lại còn được ân cần dạy bảo, “nếu con sau này muốn vào Bộ Pháp thuật, ví dụ như Sở Dùng sai Chế tác Đồ dùng Muggle, như vậy thì con cần chọn môn Muggle học, nếu con muốn làm Người giải nguyền ở Gringotts vậy thì con sẽ phải chọn môn Số học huyền bí (1),bất quá chú nói thiệt, chú cảm thấy môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí lại có ích hơn, bởi vì con có thể hiểu biết được nhiều sinh vật thú vị, như vậy ra vào Rừng Cấm càng dễ dàng hơn…”
Ở bên cạnh, tay Draco cũng run lên làm mực nhỏ lên tấm giấy da, khi xóa vết mực anh nghĩ chắc là Sirius vì lí do như thế nên mới kêu Harry chọn môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí đi.
“Sirius!” Mặt kính lóe lên, là bị Remus lấy được, “Harry, đừng có nghe Sirius nói bậy, ở phương diện nào đó chọn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí sẽ có ích với môn Độc dược và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, bởi vì các loại sinh vật huyền bí này luôn có những đặc điểm phòng ngự cùng tính nguy hiểm vô cùng độc đáo…Sirius, đứng đắn dùm đi! Không thể chỉ vì anh không thích môn Độc dược liền muốn làm hỏng thành tích môn Độc dược của Harry — tôi nói, Chân Nhồi Bông, anh cũng đừng vì không thích Severus mà xúi Harry chống đối lại Viện trưởng của mình — tôi gọi tên anh ta là bởi vì tôi muốn Harry ít nhất cần tỏ ra tôn trọng đối với Viện trưởng của mình! Sirius…”
Đại Cẩu và Moony vì vấn đề xưng hô giáo sư Độc dược mà cãi nhau, Harry khẽ bóp tấm kính, chọn môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí nghe giống như mỗi tuần đều đi đến vườn bách thú, cũng không tệ.
Hiện tại chỉ còn chọn hai môn nữa thôi, “Các cậu chọn môn gì vậy?”
“Không chọn môn Muggle học và Tiên tri, những môn còn lại để mình chọn thì cũng không nhiều.” Pansy đem danh sách những môn mình chọn giơ lên cho Harry vội vàng chạy lại coi, cô ấy chọn môn Cổ ngữ Rune và Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, còn Daphne thì cũng chọn giống Pansy.
Blaise cũng y như thế, chỉ là cậu ta chọn thêm môn Số học huyền bí, “Tôi cảm thấy hứng thú với môn Số học huyền bí và logic học.” Zabini thừa nhận.
Tinh thần Harry suy sụp hoàn toàn, cậu tuyệt đối không muốn chọn Cổ ngữ Rune, nghe là thấy khó rồi, bất quá nếu Draco nói cậu ấy cũng chọn Cổ ngữ Rune…Vậy thì cậu cũng chọn luôn! Cuối cùng còn một môn, Harry thật ra rất muốn chọn môn Tiên tri, biết trước tương lai cảm giác rất thần bí nha! Tuy mọi người đều nói môn đó toàn nói hưu nói vượn, nhưng Draco đã từng nói là trên đời này có lời tiên tri đã thành sự thật, rất thần kỳ.
“Draco, cậu chọn môn gì?”
“Tất cả.”
Mọi người đang nói cười, cãi nhau ở các bàn chung quanh bỗng nhiên khựng lại, ánh mắt đồng thời nhìn về hướng này, thoạt nhìn có vẻ kinh sợ, nhưng loại kinh sợ này không có chứa tia hâm mộ, mà là ——
Có thể Draco là loại người điên cuồng như thế này sao?
Không hề!
Cho nên, Hoàng tử Slytherin khẳng định trong lòng có kế hoạch xấu xa, hầu hết mọi người đều khẳng định như vậy!
Harry nhìn thời khóa biểu của chính mình, tuy không có can đảm giống như Draco, bất quá cậu cũng vẫn chọn lấy môn Tiên tri mà mình cảm thấy hứng thú.
Việc chọn môn đã quyết định xong thì học kì sau chỉ có sự kiện quan trọng nhất là giành Cúp Quidditch, trong lâu đài đã khôi phục âm thanh ồn ào như thường, hơn nữa ánh mắt mọi người đều tập trung vào trận đấu nhiệt huyết sôi trào, hầu như quên sạch mấy vụ tấn công kia, thêm vào đó những cây Nhân Sâm trong nhà ***g kính của trường đã nhanh chóng vào thời kỳ trưởng thành, sự nguy hiểm trong bóng tối giống như đã trở thành quá khứ.
Trên lớp Độc dược, Draco và Harry ngồi trước cái vạc với thao tác cẩn thận, Harry cầm cốc nước ấm đang cẩn thận đổ vào trong vạc từng giọt một, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy được một trận dao động, cậu hoảng sợ, tay run lên làm hơn phân nữa nước trong cốc cùng với cái cốc rơi vào trong vạc.
“Draco!”
Draco đương nhiên cũng cảm thấy được, anh đã sớm buông thìa khuấy nhanh chóng lấy ra Bản đồ Đạo tặc, không tiếng động gõ gõ đũa phép —
Vẫn là cô con gái nhỏ nhà Weasley kia, bất quá lúc này Draco rõ ràng là nhìn thấy cô ta bước vào, rồi đứng yên tại chỗ một lúc, sau đó nhanh chóng đi ra, giống như là chỉ có vào trong rồi ra liền, đương nhiên, đó là phòng vệ sinh nữ mà, không phải sao?
Draco nghi hoặc lắc đầu, “Cô ta đã đi ra rồi…”
“Khụ khụ!” Harry bỗng nhiên bắt đầu lớn tiếng ho, rõ ràng là giả vờ nhưng lại có tác dụng giúp cho Draco có thể đúng lúc đem Bản đồ Đạo tặc hóa thành hình dạng của một tấm da dê bình thường, kẹp vào trong sách Độc dược.
Draco làm xong rồi ngẩng đầu, chỉ thấy giáo sư Snape từ trên bục giảng đi đến đứng cạnh bọn họ, đũa phép điểm nhẹ, một cái cốc bị nấu đến mức biến dạng bay ra từ trong vạc Độc dược thất bại.
Bên dãy bàn của Gryffindor truyền tới tiếng cười nhạo.
Ánh mắt đen như mực của giáo sư Snape từ cái cốc quét đến hai người bọn họ, rồi từ hai người bọn họ quét tới sách giáo khoa môn Độc dược của Draco, thấy tấm da dê liền dừng lại một chút.
“Giải thích coi.”
“Dạ…Xin lỗi thầy, là tại con không chụp được cái cốc…”
“Thực xin lỗi thầy, là con bỗng nhiên muốn ghi chép vài chỗ quan trọng, lúc con lật sách bất cẩn đụng trúng Harry…Bọn con sẽ làm lại ngay!” Lập tức, Draco đứng lên đi lấy nguyên liệu.
Harry ở một bên thu dọn Độc dược thất bại, một bên thì lén quan sát, tầm mắt diáo sư Snape luôn dán vào Bản đồ Đạo tặc, Harry đổ mồ hôi lạnh khắp người.
May mắn chính là Goyle và Crabbe, hai sát thủ Độc dược, ở kế bên nhất thời giải cứu hai người bọn họ, ngay lúc giáo sư Snape vươn tay lấy Bản đồ Đạo tặc, vạc Độc dược của Goyle không biết xảy ra vấn đề gì bắt đầu phun ra lượng lớn khói xanh biếc mù mịt, giáo sư Snape lập tức xoay người, liền phun nọc độc với hai Longbottom nhà Slytherin.
Bởi vì Gryffindor cười nhạo cộng thêm Viện trưởng có tâm tình không được tốt, nhìn chằm chằm, Draco và Harry tay chân luống cuống bắt đầu làm lại Độc dược, hoàn thành kịp lúc, mà rõ ràng màu sắc hoàn toàn giống lại còn trong suốt, nhưng giáo sư Snape vẫn dùng tay vẽ cho bọn họ một chữ ‘A’ chứ không phải là một chữ ‘O’, còn may là không phải ‘T’!
“Ai kêu mấy trò đi học mà không tập trung, bài tập về nhà: phân tích sự khác biệt độ dày trong việc pha chế Độc dược làm ảnh hưởng đến dược tính của nó, dài hai thước Anh!”
“Dạ, thưa thầy!”
“Vâng, thưa Viện trưởng!”
“Cấm túc, thứ bảy. Đi nghiền bọ cánh cứng, trước đó nhớ chuẩn bị bài!”
Thứ bảy là Cúp Quidditch! Hai con rắn nhỏ tội nghiệp nhìn lên Viện trưởng.
Snape nhíu mày, “Có chuyện gì sao?”
“Dạ không.” Hai con rắn nhỏ ủ rũ.
“Đến đúng giờ cấm túc.”
“Dạ, thưa thầy!”
Nhận lấy bài tập ngoài chương trình học lại còn bị tước đoạt quyền xem trận đấu Quidditch, hai con rắn nhỏ mặt mày xám xịt bơi ra khỏi phòng Độc dược, điều duy nhất làm bọn họ vui mừng là mặc dù có người tiến vào nhà vệ sinh nữ ở lầu hai nhưng không có cuộc tấn công nào xảy ra.
Đối với việc xử lý mấy con bọ cánh cứng, Draco có biết một mẹo, chẳng qua anh không có nói gì mà để cho Harry tự mình đi tra sách, sau đó thì đến sáng thứ bảy, bên ngoài tiếng động ầm ĩ, náo nhiệt, Draco và Harry bi ai thở dài đi đến phòng Độc dược. Giáo sư Snape thấy hai người họ cũng biết trước tiên dùng dao bạc đập bọ cánh cứng rồi mới bỏ vào cối để nghiền, vì thế, giáo sư càng yên tâm, coi như thỏa mãn xoay người đi qua phòng bên đọc sách.
Hai người họ đang yên lành giải quyết được gần nửa thùng bọ cánh cứng, nghiền mấy con bọ một cách máy móc lại không có nói chuyện thì bỗng nhiên Draco rùng mình một cái, anh ngẩng đầu thấy vẻ mặt Harry cũng là đang cảnh giác!
Lấy Bản đồ Đạo tặc từ trong túi áo ra, Draco không tiếng động dùng đũa phép gõ gõ.
“Lại là Ginny Weasley!” Sắc mặt Draco đều tái nhợt, một lần, hai lần còn gọi là trùng hợp, nhưng xuất hiện lần thứ ba thì không thể không hoài nghi. Hơn nữa lúc này trận đấu của Gryffindor còn đang diễn ra, sẽ có học sinh nhà Gryffindor không đi xem sao?
“Draco, chúng ta…chúng ta nên đi xem!”
Draco cũng có dự cảm xấu, mặc kệ có phải là sợ bóng sợ gió gì hay không, điều này có chút khác thường, nhưng mà anh nhìn thấy công việc còn chưa xong, đáng chết, nếu xong sớm một chút thì tốt rồi!
“Hay là chúng ta đi xin phép Viện trưởng?”
“Lý do?”
“Ah…” Harry suy nghĩ một hồi, tìm không được lý do hợp lí nào, “Hay là chúng ta nói cho thầy biết sự phỏng đoán, nghi ngờ của mình về nhà vệ sinh nữ ở lầu hai, sau đó nói vì chúng ta để lại cát truy tung nên mới biết hiện tại có người đi vào, cần đi xem thử?”
“Muốn chết sớm à.” Draco hạ giọng, anh hiểu rõ giáo sư Snape hơn mấy tên Slytherin khác, tương tự anh cũng biết rõ nhà Weasley, “Harry, bọn người nhà Weasley là những kẻ đáng tin, chống lại Chúa tể Hắc ám, cả nhà bọn họ đều là thuần huyết có thể dùng gia phả để kiểm tra, tuyệt đối sẽ không có huyết thống liên quan tới Chúa tể Hắc ám; hơn nữa một nữ sinh đi vào phòng vệ sinh bỏ hoang có lẽ chỉ là muốn tìm địa phương yên tĩnh để khóc, hoặc có thể vì phiền não tuổi mới lớn, chuyện gì cũng có thể, giáo sư sẽ không quan tâm đâu.”
“Nhưng cũng không thể chờ đến khi nắm được bằng chứng rồi mới nói được? Draco, đó là một con Tử xà, nhìn một cái có thể hại chết người, chúng ta không thể đảm bảo người tiếp theo cũng chỉ bị hóa đá như vậy, Salazar dặn dò chúng ta phải bảo vệ tốt tòa lâu đài.”
Draco xoay người nhìn lên trên trần nhà do dự, anh và Harry có một đống chuyện bí mật, nguy nhất là việc Harry là một Xà khẩu, hơn nữa sau khi tìm đọc qua những ghi chép để lại của Salazar, anh mơ hồ cảm thấy được đây không phải là di chứng Bùa chú thông thường để lại. Được rồi, nếu hiện giờ bọn họ đã không muốn khoanh tay đứng nhìn, dưới tình huống khó giải quyết như vậy nhất định phải tìm một biện pháp tốt nhất…
Harry nhìn chằm chằm vào bản đồ, lưng của cậu đột nhiên trở nên cứng ngắc, sắc mặt đại biến, “Cô ta biến mất rồi, Draco!”
“Cái gì?”
“Cô ta biến mất rồi, Ginny Weasley, rõ ràng mới thấy lúc nãy…ở trong nhà vệ sinh nữ ở tầng hai, sau đó bỗng nhiên biến mất trên bản đồ!”
Draco nhìn bản đồ, sắc mặt ngưng trọng, chung quanh trên dưới hàng lang đều không thấy tên Ginny Weaslwy. Theo như Sirius nói, Bản đồ Đạo tặc là vật dụng pháp thuật cường đại, đó là một kiệt tác! Nhưng mà hiện tại, rõ ràng người đang ở trước mặt lại biến mất, tuyệt đối là có nguyên nhân!
Nơi mà Bản đồ Đạo tặc không thể hiện ra nhất định là một không gian pháp thuật đặc thù nào đó, giống như Phòng Cần Thiết. Draco cầm Bản đồ Đạo tặc, biết rằng bọn họ không thể chần chừ nữa, bất kể cho dù là có hay không, hôm nay nhất định phải mạo hiểm một phen!
“Chúng ta đi tìm giáo sư!” Harry nắm lấy tay Draco, kiên quyết đi.
Draco hít sâu một hơi, áp xuống cơn buồn bực, đứng cạnh cửa nhìn Harry cười khổ, “Chủ động giao ra Bản đồ Đạo tặc, cha đỡ đầu của cậu mà biết nhất định sẽ khóc hết nước mắt, mà không hề nghi ngờ cha đỡ đầu của tôi sẽ rút gân, lột da, phơi khô, nghiền chúng ta ra bỏ vào vạc mà nấu …” Nói xong cậu lôi kéo Harry đẩy cửa đi ra.
“Xong rồi sao?” Giáo sư Snape ngẩng đầu khỏi cuốn sách.
“Cha đỡ đầu, bọn con…bọn con nhất định phải nói rõ … ah, là giải thích một việc.”
“Là về Căn phòng Bí mật.” Harry bổ sung.
Giáo sư mặt không đổi đảo qua hai người bọn họ, áp lực không tiếng động tràn ngập trong phút chốc, sau đó ông mới đem sách bỏ xuống, ngón tay vuốt cằm, “Như vậy, ta chắc là các trò không có phạm sai lầm gì nghiêm trọng đến nỗi không thể sửa chữa, sợ sự việc bại lộ mới tới đây lấy cớ nói thẳng ra vì bản thân mà xin ân xá, phải không?”
Draco vội vàng lắc đầu, giọng nói của giáo sư Snape đặc biệt nhẹ, điều này có nghĩa ông ấy đang ở trạng thái cảm xúc đặc biệt nguy hiểm! Draco nhịn không được, lông tơ sau lưng cũng dựng đứng cả lên, con mèo đen nhỏ mắt xanh đứng bên cạnh lại càng muốn trốn phía sau lưng anh. Không thể trách Harry lấy anh ra làm khiên được, bởi vì hiện giờ diễn cảm của Viện trưởng đặc biệt dọa người, bọn họ thật vất vả mới trả hết ‘nợ’ cấm túc còn nợ hồi học kỳ trước, nhưng bây giờ chắc là bọn họ tiếp tục bị cấm túc nữa cho coi.
“Nói!” Thần sắc lạnh lùng, sắc mặt của giáo sư nói rằng ông tuyệt đối không tin tưởng bọn họ không hề gây rắc rối!
Draco nuốt nước bọt, bắt đầu kể từ việc suy đoán của Harry từ nơi bà Norris gặp nạn là gần chỗ Phòng Bí mật, bởi vì nghi ngờ nên bọn họ mới bố trí cát truy tung để giám thị nơi đó, sau đó là đến điểm mấu chốt.
“Bọn con…à, từ chỗ Sirius lấy được tấm Bản đồ có khả năng hiện ra sơ đồ của tòa lâu đài, bọn con thông qua cát truy tung và dò tìm trên bản đồ là có thể biết được ai đã vào nhà vệ sinh bỏ hoang kia, tổng cộng ba lần đều là Ginny Weasley.”
Trong khi giáo sư còn im lặng, Draco nhanh chóng dâng lên bản đồ, “Con biết là chuyện này chẳng đáng để nghi ngờ gì, nhưng mà vừa lúc nãy, trò Weasley trên bản đồ đã biến mất.”
Giáo sư Snape cầm bản đồ càng xem thần sắc càng ngưng trọng, thật lâu sau mới mở miệng, giọng nói như thì thầm, “Che dấu một tấm bản đồ như vậy… các trò chẳng xem thầy cô ra gì sao?”
“Bọn con cam đoan nó vô hại!” Harry vội vàng thò đầu ra giải thích.
“Ah, đúng rồi, trò có Áo Tàng Hình nữa mà.” Giáo sư dùng ngữ khí rất nhẹ nhưng ánh mắt lại sắc bén.
Con rắn nhỏ mắt xanh trong nháy mắt bị đông cứng, ủ rũ rụt trở về.
“Potter, Black —” Giáo sư Snape khi nhắc đến tên hai người kia bọ dạng cứ như ăn phải ruồi, “Nếu có ngày các trò chết vì những đồ vật do hai tên ngu xuẩn Gryffindor kia tặng ta tuyệt đối không lấy làm lạ!” Giáo sư Snape đột ngột đứng dậy, mang theo hai con rắn nhỏ ra khỏi hầm.
Toàn thân Draco cảnh giác, đũa phép trong tay áo cũng nhanh chóng lấy ra, nằm trong tay, anh tính toán trường hợp xấu nhất, nếu Ginny Weasley chính là người thả Tử xà ra, như vậy hiện tại hành động đi đến nhà vệ sinh lầu hai tuyệt đối tìm chết, lại còn chưa có chuẩn bị gì hết nữa chứ.
“Giáo sư Snape!” Draco nhảy lên phía trước ôm lấy cánh tay của giáo sư Snape, “Không được đâu! Cha đỡ đầu, chúng ta không thể cứ đi như vậy, đó là Tử xà, nếu trực tiếp gặp sẽ chết đó.”
Giáo sư Snape đang đi nhanh đột nhiên dừng lại, con ngươi màu đen hơi kinh ngạc nhìn về phía con đỡ đầu của mình, sau lại quét về tên nhóc rắc rối mắt xanh đang gật đầu như gà mổ thóc, “Tốt lắm!” Giáo sư híp mắt, “Ta nghĩ lát nữa các trò còn phải giải thích một chút về vấn đề Tử xà cho thầy Hiệu trưởng.”
Mặt Draco tái luôn rồi, thì ra bọn họ không phải trực tiếp đi đến Căn phòng Bí mật sao?
~*~
Chú giải:
(1) Số học huyền bí: tiếng Anh là Arithmancy, ở đây là môn sử dụng các tên và con số để nói về tính cách của con người. Một nhánh của pháp thuật liên quan tới đặc tính của những con số. Ngoài ra, môn học này diễn ra song song với môn Tiên tri. Số học là môn tùy chọn, được dạy từ năm thứ ba tới năm thứ bảy. Giáo sư Septima Vector là giáo viên dạy môn này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]