Quy tắc hành vi thứ hai mươi sáu: bắt lấy linh cảm thoáng hiện
Giọng nói nghiêm khắc của giáo sư McGonagall truyền khắp trường học, ra lệnh cho tất cả các học sinh mau chóng trở về Phòng Sinh hoạt chung, lúc đó giáo sư Snape còn đang đọc sách trong phòng làm việc của mình, khi ông ta còn chưa kịp đặt sách xuống đứng dậy thì lại nghe giáo sư McGonagall đặc biệt nhấn mạnh toàn bộ các Huynh Trưởng lãnh trách nhiệm của mình trở lại Phòng Sinh hoạt chung kiểm tra sỉ số, bảo đảm toàn bộ học sinh đều đủ.
Điều này làm giáo sư Snape không trì hoãn dù chỉ một giây lao ra khỏi văn phòng, chuyện người khác ông ta không xen vào, nhưng trong tầng hầm của ông ta có hai con rắn nhỏ tuyệt đối không chịu an phận, một đứa nhìn có vẻ cẩn thận kỳ thật lại có chủ ý so với người khác còn nhiều hơn, một đứa thì nhìn có vẻ ngoan ngoãn nghe lời kỳ thật so với người khác lại to gan hơn hết!
Giáo sư tiếp tục rảo bước đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin, nơi Xà vương vĩnh viễn có quyền uy, “Vậy…trò Malfoy đâu?’’
“Mới vừa trở về phòng ngủ, thưa giáo sư.’’ Zabini đứng thẳng tắp quay đầu lại chỉ.
“Vậy còn Potter…’’
“Không thấy đâu, không biết có phải đã ở trong phòng ngủ hay không nữa, thưa giáo sư!’’ Zabini nhanh chóng báo cáo, còn chưa nói xong, vạt áo của giáo sư đã muốn biến mất ở hành lang lát gạch rồi.
Snape vừa vào phòng, bất chấp phấn khích thưởng thức thành quả mở rộng không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sinh-ma-cao-quy/2487809/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.