Quy tắc hành vi thứ mười chín của Slytherin: chuẩn bị hết mọi việc, quyết đoán mà làm
“Tại sao chúng ta lại có một giáo viên Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám như vậy chứ!” Tiểu bảo bối Slytherin luôn luôn có tính tình ôn hòa Harry dưới áp lực rốt cục đã bùng phát, ở trong Phòng Sinh hoạt chung nổi cáu. Thứ nhất là do kỳ thi, mặt khác, theo như kế hoạch của Draco, cậu còn phải trông cậy vào việc học thêm được vài thứ tốt để tương lai đối phó với Voldemort, kết quả, cái tên Đầu Củ Tỏi kia từ đầu năm tới cuối năm cũng chưa dạy bọn họ thứ gì hữu dụng! Mà hiện tại, cậu còn có thể nghe thấy cái tên Củ Tỏi Tím ở trong một phòng học ngồi khóc!
“Không được — không được — không thể làm nữa, cầu xin ngài —” Harry thuật lại từ đầu chí cuối những nội dung mà cậu nghe được khi vô tình đi ngang qua, ngay cả tiếng vâng vâng dạ dạ, tiếng cầu khẩn cũng lặp lại giống y như đúc, sau khi thuật lại xong, Harry phát hiện sắc mặt mọi người trở nên rất kỳ quái, không phải tức giận, không phải khinh bỉ, cũng không phải chán ghét… Dù sao đi nữa, chính là rất kỳ quái!
“Mình thề mình thấy lúc ổng đi ra trên khóe mắt còn có nước mắt đó!” Con mèo nhỏ Harry trợn tròn đôi mắt xanh lục phẫn nộ giơ cả chân, bọn họ làm sao mà vẫn không tức giận a, chưa từng có một thầy giáo nào mà nhát gan như vậy đâu!
Pansy thật xấu hổ ho khan, bắt đầu dỗ dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sinh-ma-cao-quy/2487790/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.