Ban đầu, nhóm học sinh năm nhất còn ôm tâm lý vui sướng khi có người gặp họa, nhìn xem hỗn huyết dơ bẩn trúng pháp trận sẽ xấu mặt ra sao. Tuy nhiên khác với tưởng tượng của bọn họ, Snape lại mặt không đổi sắc, trấn định rút đũa phép ra, chỉ dùng một câu thần chú để hóa giải pháp trận. Thấy vậy, vẻ khinh thường trên mặt bọn chúng dần trở thành sợ hãi.
Slytherin kính sợ kẻ mạnh, không phân biệt huyết thống hay xuất thân của bất cứ ai. Đó cũng là lý do do vì sao sau khi nhìn thấy Snape, bọn chúng lại có vẻ mặt đó. Dù sao thì bọn chúng vẫn còn là trẻ con, chưa từng thấy tranh đấu thật sự nên trước biểu hiện kia của Snape, đã đủ để kinh sợ đám rắn con mới chân ướt chân ráo vào nhà.
Nhìn Snape rời khỏi phòng sinh hoạt chung, Narcissa cũng quay trở lại chỗ ngồi. Bây giờ, đám học sinh năm nhất mới phát hiện ra bốn phía xung quanh đều có những ánh mắt xem náo nhiệt. Hiểu được hành vi vừa rồi của bọn chúng có bao nhiêu khôi hài, có khả năng trở thành trò cười cho học sinh năm lớn, nhóm tân sinh đều ủ rũ cụp đuôi, theo thứ tự trở về ký túc xá, không có ai mặt dày dám đứng lại cả.
Nhìn nhóm tân sinh mặt xám xịt trở về ký túc xá, LaiMons tùy ý cầm lấy một quyển tập san mà ai đó đặt trên bàn lên đọc. Tầm nửa giờ sau, hắn mới lười biếng mở miệng.
"Thật ra con nhóc Bulstrode kia cũng khá được."
"Thì sao. Tôi không quan tâm."
Narcissa dừng bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sanh-buoc-cung-nguoi/434813/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.