"Bác không thể để bạn học của Jessica đói bụng rời đi được. Còn có cháu nữa Augustine, lúc không có Jessica ở đây, cháu đã giúp Antony là Winny rất nhiều. Bác phải cảm ơn cháu thật tốt mới được."
"Mẹ, bọn họ không đói bụng, vả lại cũng không định ở lại ăn cơm đâu." Jessica phụng phịu, cố gắng khống chế cảm xúc chán ghét không lộ ra.
Đây là phiền toái của cô, không thể để người nhà vì cô mà lo lắng được. Cô không muốn để mẹ lại biết cô bị bắt nạt mà thương tâm được. Không được! Vĩnh viễn không thể được!
"Jessica Jones, lễ phép của con đâu rồi?" Tươi cười trên mặt Elise biến mất, chỉ còn lại vẻ nghiêm túc.
"Đó là bạn học của con, làm chủ nhà con phải nhiệt tình đón khách chứ. Mẹ cũng không nhớ đã dạy con phải cư xử kiểu vậy với khách đấy."
Jessica cúi đầu, thành thật nghe mẹ mắng nhưng trong đầu đã chửi James và Sirius một ngàn lẻ một kiểu khác nhau. Bọn họ đã khiến cô mất nhiều như vậy mà bây giờ lại bắt cô mời bọn họ về nhà ăn cơm á. Thật tức chết mà! Nghĩ đến đây, không biết vì sao, đột nhiên mũi Jessica thấy thật chua, hốc mắt cũng đỏ lên.
"Jones phu nhân, bác không cần trách Jones tiểu thư như vậy đâu." Rốt cuộc Regulus vẫn nhìn không được.
Tuy rằng cậu không thực sự hiểu rõ mọi thứ nhưng phân tích tình huống vừa rồi, cậu cũng nhận ra, trong mắt Jones, ba người bọn họ đều không được hoan nghênh. Nhìn ánh mắt phẫn nộ Jones bắn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sanh-buoc-cung-nguoi/2378039/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.