Nhìn thấy rõ ràng người tới, cổ họng Jessica phát ra những tiếng "ô ô" ủy khuất cầu xin giúp đỡ. Đáng tiếng, Snape lại không hiểu tiếng động vật, những âm thanh cô phát ra ngoại trừ làm cho anh nhíu mày càng sâu thì cũng chẳng có tác dụng gì nữa.
Nhìn báo con xoay người lộn xộn trong tay mình, khóe miệng Snape gợn lên. Này chỉ sợ lại là hàng cấm thiếu gia, công chúa nào đó trộm vận chuyển vào. Tch, đáng tiếc, có lẽ bản thân anh sẽ không bao giờ hiểu được trong đầu bọn họ nghĩ gì...
Mang theo vẻ mặt tiếc nuối, Snape lắc lắc đầu, thuận tay đem báo con không an phận trong tay thả ra. Dù sao đây cũng không phải thú cưng của anh, mà anh cũng không rảnh mang nó đến chỗ giáo sư để tranh công. Cho nên, vẫn coi như chưa từng gặp qua thì tốt hơn, cứ kệ để nó đấy...
Dường như xuất phát từ bản năng động vật, Jessica đã nhận ra ý định của Snape. Trong nháy mắt anh vươn tay ra định láy lại tay áo, cô liền lấy bốn chân ôm lấy cổ tay anh, thậm chí, tránh cho chuyện ngoài ý muốn phát sinh, cô còn giơ móng vuốt bám vào tay áo anh, làm cho kế hoạch của Snape không thể thực hiện được.
Hừ! Snape nhìn báo con như sâu lông bò trên người mình, không kiên nhẫn thở hắt ra một hơi. Anh bận rộn nhiều việc, không rảnh cùng con động vật này tiến hành hoạt động làm quen. Lại vươn tay lên, Snape thô bạo túm lấy gáy báo con, đem nó từ trên cổ tay mình gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-sanh-buoc-cung-nguoi/2378029/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.