Lúc Minh đang chuẩn bị tiến vào phòng ngủ thì đột nhiên...
- Minh!!! – Tiếng Hermione vang lên
Minh quay lại và thấy Hermione đang ôm ngực thở hổn hển thì ngạc nhiên hỏi
- Có chuyện gì thế Hermione?
- Có phải... có phải cậu ếm bùa cây chổi của Harry không? –Hermione nức nở hỏi, trong đôi mắt to dường như sũng nước
- Làm gì có chuyện đó – Minh sửng sốt trả lời
- Nhưng Ron nói ... – Hermione nói ra lời kể của Ron
- Ha ha ha... – Minh đột nhiên cười phá lên – trời ạ, ai nói vớicác cậu là đứng nhìn và lẩm bẩm là nguyền rủa?
- Không phải sao
- Tất nhiên không phải. Cậu đến thư viện, mượn quyển bùa phépvà giải bùa, xem phép thuật ngăn trở Impediment Jinx nhé.
- Không phải là tốt rồi, không phải là tốt rồi – Hermione lẩm bẩm
- Được rồi. Lúc đó, Harry bị ếm lời bùa Hurling hex, và mìnhchỉ cố phá phép mà thôi. À, lúc đó, ngoài mình và người ếmbùa lên Harry, còn một người nữa cũng cố ra sức cứu Harry đấy
- Thật sao, ai thế? – Hermione hỏi
- Không biết. Thôi, nín đi – Minh dịu dàng dùng tay lau mấy giọtnước mắt trên mặt Hermione – để tớ đưa cậu về nhé
Minh đưa Hermione về đến tận chỗ bà béo mới quay lại nhà củanó. Hermione cũng kể lại lời của Minh với Ron và Harry, và cả 3 đứa cứ suy nghĩ mãi ai là người cố cứu Harry ngoài NgọcMinh(bởi vì bọn nó đã mặc định thầy Snape là người hại nórồi).
----------
Sắp đến lễ Giáng sinh. Vào một buổi sáng giữa tháng mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/7251/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.