Sau bữa tiệc,Minh cùng đám Malfoy theo nhau đi về ký túc xá nhà Slytherin. Vì có sựtồn tại của Nam Tước Đẫm máu, con yêu tinh Peeves cũng không dám hiện ra trêu chọc đám rắn con này.
Mấy con ma các nhà cứ quấn quít lấy Minh hỏi về món nhang thơm có thểgiúp bọn hắn hưởng thụ đồ ăn như khi còn sống, nhưng Minh mặc kệ chúngmà cứ mải mê tán tỉnh cô nàng Parkinson xinh đẹp.
Mật khẩu vào nhà của Slytherin là “Thuần huyết”. Ngọc Minh cảm giác cứngang ngang khi đọc mật khẩu này, bởi vì Voldermolt và bây giờ là nó,đều không phải là thuần huyết, mà vẫn vào học ở nhà này đấy thôi. NgọcMinh cảm thấy thú vị khi nghĩ Salazar Slytherin coi trọng thuần huyếtthế có khi lại chả phải thuần huyết.
Phòng sinh hoạt chung của Slytherin trông tối tăm và u ám, và Minh không thích nó một chút nào. Nhưng được cái vì là quý tộc nên mỗi người đượcphân riêng một gian phòng, không phải ghép phòng, trừ những đứa được coi như là người hầu như Crabber và Goyle.
Ngọc Minh nằm xuống cái giường nhỏ mềm mại, trải ga giường màu xanh lục, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Ngày mai sẽ là một ngày dài đầy bất ngờ. Cậu tự nhủ như vậy trước khi chìm vào giấc ngủ
---------
Ngọc Minh ra khỏi giường vào sớm hôm sau, cậu gặp parkinson trong nhàsinh hoạt chung và cả hai cùng đi đến đại sảnh. Ăn sáng xong, học sinhnăm nhất có 1 ngày để làm quen với đường xá ở Hogwart, và Ngọc Minh cảmgiác những người xây nên cái học viện này thật là ... nói nhẹ là thú vị, còn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/7246/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.