Quảng trường Grimauld, Luân Đôn
Một chiếc ô tô màu đen dừng lại ở bên ngoài căn nhà số 11. Minh bước xuống xe, cậu nhìn qua bên trái và thấy số 10, tuy nhiênở bên phải lại là số 13. Minh gật gù, chính xác, đúng nhưtrong truyện miêu tả. Minh nhắm mắt lại và bắt đầu nghĩ về con số 12, quảng trường Grimauld, lập tức một cánh cửa méo mó hiện lênthình lình giữa con số 11 và con số 13, và ngay sau đó là những bứctường bần thỉu và những ô cửa sổ cáu ghét. Nó như thể là một ngôi nhàngoại hạng vừa được thổi phồng lên, đẩy mọi căn nhà khác dạt ra hai bên.
Minh bước lên những bậc thang làm bằng đá đã mòn vẹt, nhìn chằm chằmvào cánh cửa được làm bằng một loại vật liệu còn mới. Mầu sơn đen củacánh cửa xấu xí và bị xây xước. Tây nắm gõ cửa bằng bạc có hình dạng một con rắn uốn éo. Không có lỗ khoá hay hộp thư gì hết.
Minh rút đũa phép và chỉ vào cánh cửa, trong miệng đọc thầm câuthần chú mở khóa. Cái khóa hình con rắn bắt đầu chuyển động, phát ra âm thanh của kim loại va vào nhau và một cái gì đó nghe nhưtiếng long xong của dây xích. Cánh cửa từ từ mở ra kẽo kẹt. Minh bướcqua ngưỡng cửa và ngập chìm ngay trong bóng tối cùa gian phòng lớn. Cậucó thể ngửi thấy mùi ẩm mốc, bụi bặm và một thứ mùi gì đó thối rữa, hơingòn ngọt; Ngôi nhà cho ta cảm giác đây là một toà nhà vô chủ.
Ngay khi Minh vừa bước vào trong nhà, bốn cây đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/2126889/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.