- Thưa bà Marge – Jame rất thân sỹ, cúi người và mỉm một nụcười, nụ cười khiến linh hồn con mụ ác khẩu đó suýt bay khỏithể xác béo phì của mụ – bà vừa đưa ra một lời phỉ báng đối với một món quà thể hiện tình hữu nghị giữa gia tộc chúngtôi với cậu Harry, việc này cũng phỉ báng đến gia tộc chúngtôi. Chúng tôi sẽ gửi đơn kiện đến tòa án tối cao Luân Đôn, vàtráp hầu tòa sẽ sớm được gửi đến cho bà. Đừng tìm cách trốn tránh, nếu không chúng tôi rất tiếc phải thông báo lệnh truynã bà trên toàn nước Anh, thậm chí là toàn Châu Âu.
Mụ Marge như bị sét đánh, ngồi trên ghế ngơ ngẩn thất thần.Minh, Harry và Tom khẽ mỉm cười, trong khi đó người nhà Dursleythì giận tím mặt.
Mấy ngày sau, cứ gần đến giờ ăn cơm, Minh lại sang nhà Dursleycọ cơm, trong sự khó chịu ra mặt của cả nhà này. Lão Vernonmuốn từ chối, nhưng khi Minh đưa ra cái giá 40.000 bảng Anh chomấy bữa cơm từ đó đến cuối tuần, thì lão Dursley không thểlàm gì khác là nhanh chóng thò tay giật lấy tiền trong tayMinh.
Vào bữa ăn trưa của ngày thứ ba, mụ Marge, vẫn chưa chừa cái tật của mình, nói:
"Anh Vernon à, thằng bé trở nên bất trị như vầy thì anh cũng không nêntự trách mình . Khi mà cái gì thối từ trong ruột thối ra, thì không aicó thể làm gì được cả ."
"Đó là một trong những nguyên tắc gây giống căn bản . Người ta luôn nhận thấy điều đó ở giống chó . Hễ con chó cái hư hỏng thì thế nào lũ chócon cũng hỏng bét theo..."
- Nhưng còn hơn, đôi khi có những con heo nái không thể nào gâygiống được, không thể nào sinh ra heo con. Đám heo đó nên bị đưavào lò mổ cho gọn gàng xã hội – Minh cười nói
"Nói cho cùng là do huyết thống, như hôm trước tôi đã có nói rồi đó .Máu xấu thì phải loại ra thôi. Này, tôi không nói bất cứ điều gì xúcphạm đến gia đình chị đâu, chị Petunia à ."
Cô Marge vỗ vỗ lên bàn tay xương xẩu của dì Petunia bằng bàn tay to chảng như cái xẻng .
"Nhưng em gái của chị là một cái trứng ung. Chúng lọt vô cả những giađình danh giá nhứt . Rồi cô ả cuốn gói theo trai, theo một gã lang thang vô tích sự, để lại cái hậu quả là cục nợ trước mắt chúng ta đây."
Nói rồi nó kéo Harry đi ra ngoài, giao cái rương chứa đồ cùngcái lồng Hewig cho Jame giữ, rồi kéo Harry đi thẳng về phía conđường tối tăm. Tom chắp hai tay đi sau hai đứa nó.
Ba đứa nó cứ thế đi bộ, cho đến khi đến một chỗ khuất, Minh mới mỉm cười, quay lại nói
Lập tức, từ một bụi rậm, một con chó đen to bự bị lôi ra,xuất hiện trước mặt nó. Con chó to với đôi mắt sáng nhìn Minhđầy cảnh giác. Đứa bé này, không hề dùng đũa phép mà có thể làm phép thuật, thật là khó tin
- Sirius Black, có muốn cùng ta đến Hogwart không?
Con chó trợn to mắt, rồi khẽ gật đầu. Minh mỉm cười nhìn Tom, nói
- Ta và Harry đi Luân Đôn chơi mấy hôm, ngươi chăm sóc con chó bự này hộ ta nhé
- Cái gì?
- Tom... – Minh giả bộ dễ thương – giúp ta đi mà
- Ngươi... được rồi – Tom không biết làm sao, ai bảo hắn ký kếthợp đồng 50 năm rồi. Lúc này Tom cảm thấy 50 năm là một quãngthời gian quá là dài
Giao con chó cho Tom, Minh và Harry đến Luân Đôn trên một chiếc xebuýt ba tầng, màu tía chói lọi. Trên tấm kiếng chắn gió của cái xe cómấy chữ vàng: Xe đò Hiệp sĩ. Minh và Tom bắt xe bằng cách huơ đũaphép trong không khí. Trên xe, Harry cũng biết được Black đang bịtruy nã, và tuy tò mò về việc Minh bao che cho tên tù vượtngục, nhưng Harry cũng không hỏi gì nhiều.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]