Trưa hôm đó, trong bữa ăn, cả đại sảnh đường rất vinh dự được nghe tiếng gào thét của bàWeasley khi bà gửi cho Ron một lá thư Sấm. Ngọc Minh cũng cảmthấy áy náy, vì nó tò mò muốn biết con đường đi đến Hogwartnhư thế nào mà khiến ông Weasley bị chất vấn. Nó cảm thấy cóchút khó chịu. Gương mặt nó xụ xuống, khiến mấy đứa nhàSlytherin không dám lên tiếng trêu chọc Ron và Harry như thườngngày.
Giáo sư Snape bắt đầu phát thời khóa biểu cho tụi nó, môn đầutiên của nó là môn Lịch sử pháp thuật. Minh ngồi và nghe giảng 1 cách buồn chán. Hôm nay thầy Binn để quên cái xác của thầyở nhà, và cứ thế mà xuyên qua cánh cửa đi vào lớp. Thầygiảng bằng 1 cái giọng đều đều nhàm chán. Minh lơ đãng nhìnqua cửa sổ, và thấy đám Gryffindor và Hufflepeff đang đi vào nhà kính thảo dược, tên lừa đảo Lockhart đi đằng sau, ba hoa liêntục.
Cũng may tên này đi theo quấy phá nhân vật chính, Minh nghĩthầm. Nhưng rồi nó thấy Lockhart kéo Harry lại, léo nhéo gìđó, rồi bỏ đi.
Không phải đâu, chẳng lẽ... – Minh xuất hiện 1 linh cảm xấu
Quả nhiên, khoảng 10 phút sau, Lockhart xuất hiện trước cửaphòng học, bước vào, miệng cười đầy răng (Quả thật muốn đấmcho hắn răng rơi đầy đất – Minh thầm nghĩ). Thật sự Lockhartcũng rất bảnh bao trong chiếc áo chùng màu ngọc lam, dưới cáinón màu ngọc lam viền vàng, mái tóc vàng của hắn cũng sángbóng lên ( 1 câu thần chú ta sẽ đốt trụi tóc của hắn – chỉ 1câu duy nhất mà thôi)
- Xin lỗi các em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-phu-thuy-hang-dau/2126841/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.