Ngày đó, lúc giáo sư Snape rời đi thì ông tức giận vô cùng, ông khẳng địnhtôi yếu đuối không có ý chí, là người không có thiên phú Bế quan bíthuật.
Người phương Tây cực kỳ coi trọng sự riêng tư của bảnthân, không cho phép bất kỳ một ai xâm phạm nó. Mà tôi đã hoàn toàn chấp nhận thân phận hiện tại nhưng dù sao tính cách được hình thành và hunđúc trong thế giới phương Đông.
Nhưng tôi vẫn hết sức kinh ngạc bởivì điều này cho thấy trong tiềm thức của tôi còn tin tưởng giáo sư Snape hơn những gì tôi đã nghĩ. Ông ấy tức giận với việc tôi không có ý thứcgiữ gìn sự riêng tư của mình, nhưng thật sự là… tôi cảm thấy điều nàygiống như nói liên miên về những chuyện trước đây của mình cùng trưởngbối, mặc kệ những chuyện trước kia sẽ làm tôi đau khổ hay vẫn là sungsướng thì hiện tại cũng có thể dùng giọng nói vui đùa để nhẹ nhàng nóira.
… Nhưng đương nhiên là giáo sư Snape cũng không phải là đối tượng tốt để nói chuyện.
Đến ngày hôm sau, một con cú mèo màu xám nhạt bay từ cửa sổ để mở của tôiđến bàn, cục tròn Gadda lăn ra từ móng vuốt của con cú mèo kia, chui vào trong tóc tôi.
Tôi kinh ngạc rồi cầm mấy miếng thức ăn của cú cảm tạ người mang tin tức, con cú mèo khinh thường nhìn tôi, bay đi.
Tôi nghĩ lấy Gadda ra khỏi tóc mình nhưng nó bấu rất chặt, sống chết khôngchịu chui ra, tôi cũng chỉ có thể để kệ nó lạnh run dán lên cổ tôi,giống như nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240742/quyen-5-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.