“Được rồi... Để chúng ta nhìn xem…” Ocil chậm rì nói, “Như vậy… Hiển nhiên là cô có điều bấtmãn với quy luật hôn nhân của quý tộc? Nhưng cô được biết quy luật nàylà sự tồn tại tất yếu.”
“Trên thực tế tôi hiểu được.” Tôi thở dài nói, “Ocil, tôi không phải là một Gryffindor cho rằng tình yêu là caonhất. Tôi cho rằng hôn nhân là song phương đều ở cùng tầng lớp, vậy ítnhất cam đoan quan hệ tốt giữa hai người, thưởng thức, thói quen cuộcsống cơ bản tương đồng, như vậy tốt lắm. Điều duy nhất nên bị nguyền rủa chính là tôi và Draco không ở cùng giai cấp.”
“Hôn nhân? Cô và Draco? Cô nghĩ đến thật lâu dài.” Ocil chọn chọn mi.
“Tôi cho rằng cậu thoạt nhìn giống một tên hỗn đản(*).” Tôi nhìn chòng chọc cậu ta nói.
(*) Hỗn đản: thằng đểu.
Ocil không sao cả nhún vai: “Hai người hiện tại mới học năm tư, đến lúc cácngười tốt nghiệp còn có một khoảng thời gian dài. Nhìn cô giống như mộtHufflepuff không chờ được muốn gả ra ngoài.”
“Cậu nghiêm trọng sỉ nhục tôi.” Tôi nghiêm túc kháng nghị, “Trên thực tế, trước khi Martinanói qua với tôi, tôi căn bản không nghĩ tới loại vấn đề này.”
“Martina?” Ocil ngừng lại một chút, dường như không hề để ý nói, “A, cô ấy nói gì?”
“Yêu đương vườn trường của Slytherin thông thường đều không bệnh mà chết. Cô ấy nhắc nhở tôi về quy tắc hôn nhân của quý tộc và nhà Malfoy suy chocùng có bao nhiêu huy hoàng.”
Lông mày Ocil nhăn lại. “Cô ấy không nên nói cho cô việc này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240729/quyen-4-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.