Edit: Fujiko
Tôi nhìn bóng lưng Martina khuất dần sau cửa kí túc xá nữ sinh.
Tôi và Draco còn chưa đến mười lăm tuổi, cũng vừa mới bắt đầu giai đoạn yêu đương. Thậm chí cho tới bây giờ tôi cũng không suy nghĩ qua tương laisau này của chúng tôi. Tôi luôn luôn cảm thấy mười mấy tuổi cũng khôngphải tuổi để bàn về chuyện cưới gả.
Song Martina đã làm sáng tỏ cho tôi: thế giới phù thủy không cho là như vậy, quý tộc thuần huyết không cho là như vậy.
Thân là quý tộc, hưởng thụ điều kiện vật chất người thường không thể hưởngthụ được thì nhất định gánh vác trách nhiệm cùng nghĩa vụ nặng hơn người thường. Làm một người thừa kế phụ trách gia tộc, không ai sẽ trốn tránh nó, dĩ nhiên Draco cũng sẽ không. Tôi so với ai khác đều hiểu rõ, cậuấy đối với gia tộc là lưu luyến cùng kiêu ngạo; cậu ấy khi nói về mẹmình luôn dùng giọng điệu vừa bất đắc dĩ lại buồn bực nhưng ai cũng cóthể nghe ra cậu ấy yêu mẹ mình ra sao.
Nhà Malfoy là một quý tộctừ xưa, một trong những gia tộc có tiền nhất trên toàn nước Anh, tài sản nhiều vô kể, thậm chí có thể có vị trí trong ban giáo hội khi Hogwartsmới thành lập. Draco là người thừa kế duy nhất của nhà Malfoy.
Nhà Sadie cũng đồng dạng là quý tộc từ xưa nhưng nó đã sớm suy bại, nhàBlack đã từng là một trong những gia tộc tối huy hoàng ở thế giới phùthủy Anh quốc, thậm chí Sirius đã trở thành một người anh hùng, nhưngtrong mắt các quý tộc bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240726/quyen-4-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.