Sau giờ học Thảodược, chúng tôi từ nhà kính số 3 từng bước chậm rãi đến gần căn chòi nhỏ của Hagrid. Bên ngoài chòi không phải là người khổng lồ lai quen thuộcmà là một nữ phù thủy lớn tuổi.
Đám rắn nhỏ Slytherin chụm đầu thì thầm rồi bật cười, có vẻ chẳng ai ngạc nhiên vì điều này cả.
”Tớ đã nói rồi! Hagrid sẽ chẳng được dạy nữa đâu!” Draco nhìn đám sư tử nhỏ đang ngạc nhiên, giả bộ lắc đầu, lên tiếng, “Chẳng có được mộtGryffindor nào có thói quen đọc báo sao? Merlin! Mỗi một Slytherin đềubiết tầm quan trọng của việc nắm bắt tin tức kịp thời!”
”Côngbằng mà nói…thật ra tớ không biết!” Tôi nhìn Harry đang giật mình mà hỏi giáo sư dạy thay, “Harry nhất định sẽ rất khó chấp nhận, dù sao thìHagrid cũng là người bạn đầu tiên của cậu ấy mà!”
”Người bạn đầu tiên?” Draco hừ một tiếng, “Làm sao cậu biết?”
”Harry nói cho tớ biết! À…” Tôi nhìn cậu, nói, “Draco, tớ không biết rốt cuộcchuyện gì đã khiến cậu và Harry đối chọi gay gắt như thế. Tớ cũng biếtcậu cố chấp đến mức nào. Chính vì vậy tớ sẽ không khuyên cậu giảng hòavới cậu ấy! Đồng thời, tớ nghĩ cậu cũng hiểu được, cho dù cậu có cảmthấy khó chịu đến thế nào thì sự thật tớ với cậu ấy là bạn cũng khôngthay đổi được!”
Draco nhíu mày thật chặt.
”Parkinson vàHarry, chúng ta huề nhau!” Tôi vội vàng bổ sung, nở một nụ cười mang hàm ý ‘không cho phép phản đối’, “Đúng không?”
”Các trò đi qua phíabên này!” Giáo sư Grubbly Plank nói xong, dẫn chúng tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240720/quyen-4-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.