Draco muốn nghỉ ngơitrong ngày lễ Phục sinh đã thất bại, bài tập năm ba cũng chưa bao giờnhiều như hiện tại. Càng bi thảm chính là đội trưởng Flint quyết địnhtrưng tập toàn bộ đội bóng mấy ngày nghỉ này.
Draco không có ý kiến gì, cậu là người muốn thắng Gryffindor hơn bất cứ người nào.
Nhưng có thể đội trưởng Flint không cần thành tích, nhưng Draco để ý. Banngày tập luyện ở sân bóng, buổi tối dạy đội bóng bùa chú Vũ lạc, cậu tacòn phải bỏ thời gian học tập.
Vài ngày tiếp theo, sự mệt mỏi của cậu cũng không thể dùng bùa chú làm đẹp che dấu được.
Tôi vốn là muốn tiếp nhận việc dạy học, nhưng tôi nói thật, tôi không thích hợp dạy bùa chú, chúng tôi không có địa điểm thích hợp.
Vào nửađêm một hôm nào đó, tôi đi ra phòng sinh hoạt chung, phát hiện Draco còn chưa ngủ, cậu ấy ngồi ở một góc ghế sofa, trước mặt để một quyển sáchgiáo
khoa cùng một quyển bài tập, đầu gật gù, cậu ta buồn ngủ lắm rồi.
“Bài tập mình đều làm xong.” Tôi ngồi bên cạnh cậu ấy, mơ màng nói. “Mình có thể giúp gì được cho cậu?”
Cậu ta lấy lại tinh thần liếc nhìn tôi, nói lầm bầm: “Không cần. Cậu giúp Vincent cùng Gregory là được rồi.”
Cậu ấy từ chối không ngoài dự liệu của tôi.
Cũng không phải cậu ấy chính trực trung thực mà không làm nổi việc sao chépnày, tôi đoán là cậu ta còn có chút nho nhỏ cậy mạnh kiêu ngạo.
“À, bọn họ,” Tôi nói, “Mình đã thúc giục bọn họ viết xong.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240666/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.