Đến tận thứ hai tôi mới nhìn thấy Draco trên dãy bàn.
“ Cậu có khỏe không ? “ Tôi hỏi.
“ Mình vẫn ổn, mình thật không thể tin được là mình có thể ở cùng vớiPotter nhiều ngày như vậy. “ Cậu ấy ghê tởm nhăn mày, “ Cậu không biếtnhững người đến thăm Potter có bao nhiêu đáng ghét, bọn họ giống như một đám Bolger Nibo ! “
“ Thật đáng sợ. “ Tôi nói cho có lệ.
“ Rất kinh khủng ! Bọn họ làm mình không thể ngủ được ! Này, Sylvia, “Draco khiển trách trừng mắt nhìn tôi, “ Mấy ngày nay cậu không đi thămmình ! “
“ Chỉ là mình không thể đối mặt với bà Pomfrey “. Tôi vô lực nói.
“ Ồ ? “ Blaise tò mò hỏi, “ Mình đã bỏ lỡ cái gì sao ? “
“ Đêm hôm mình vào bệnh thất, Slyvia đã đến thăm mình, bởi vì đến giờ cấm đi lại nên cậu ấy phải ở lại bệnh thất “ Draco nói ngắn gọn, “ Nhưngđến nửa đêm thì có người tới, cô ấy trốn trên giường của mình. “
“ Mình nghĩ bọn họ thăm Potter. “ Tôi đau lòng nói.
“ Kết quả là bọn họ đi thăm mình, cha mình. Cho nên cô ấy bị phát hiện. “ Draco sung sướng khi có người bị xui xẻo.
“ Thật vui khi sự xui xẻo của mình có thể làm cậu vui như thế. “ Tôi nói.
Blaise cười to : “ Ồ, nói thật, cậu không gặp may gì cả. Sylvia. “
Parkinson hừ một tiếng, mất hứng mang đĩa đựng thức ăn đến chỗ bàn ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240645/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.