Trong đại sảnh lộng lẫy sang trọng là bốn nhà chiếm bốn chiếc bàn dài, các giáo sư lại ngồi trên một dãy bàn khác.
Đặt giữa bàn các giáo sư và nhóm học sinh mới là một cái ghế bốn chân.Chiếc nón phân loại giống như là được lấy ra từ một toà nhà đổ nát, nóđứng trên chiếc ghế đi tới đi lui ca hát, giai điệu vô cùng kỳ lạ. Tôithấy sau khi nó hát xong thì một trận vỗ tay ầm ĩ thì thực sự khônghiểu.
Giáo sư McGonagall đi lên phía trước vài bước, cầm trongtay một tấm da dê khá dầy : “ Khi ta gọi người nào thì người đó lập tứcđội nón và ngồi lên ghế, chờ phân loại. “
Nhóm học sinh mới lại khe khẽ nói nhỏ, thành thật mà nói, đến tôi cũng có chút khẩn trương.
“ Hermione Granger ! “ Cô gọi.
Granger đi từ trong nhóm ra, ngẩng cao đầu với mái tóc nâu xù, nhìn qua vẫn cảm thấy kênh kiệu cực kỳ. Nhưng lúc đi ngang qua tôi, tôi nhìn thấy cô ấyđang hít sâu.
Cô ấy ngồi xuống cái ghế, đội chiếc nón, cái nónphân loại mấp máy, giống như miệng đóng mở. Một lát sau, nó xướng lên “Gryffindor “.
Granger mang theo nụ cười đi đến dãy bàn nhàGryffindor, các học sinh trên bàn vỗ tay hoan hô, huynh trưởng ngồi bêncạnh nói chuyện thân thiết với cô ấy.
“ Draco Malfoy “
Một cậu bé có mái tóc bạch kim đi lên, màu da nhợt nhạt, cằm nhọn. Tôiphát hiện cậu ta chính là người mắng tôi «Đồ máu bùn “ ở trên tàu.
Chiếc nón gần chạm tới đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240497/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.