Nếu Mặt Trời và ánh sáng là biểu tượng của sự sống, thì ngược lại bóng đêm chính là linh hồn của cái chết.
Sinh tử giao hoà, luân phiên thay đổi, sinh lão bệnh tử quy luật chẳng thể chối từ.
Mặt Trời bừng lên rồi vụt tắt, rút đi những ánh sáng rực rỡ để nhường chỗ cho màn đêm u tối cắn nuốt mọi thứ. Một vòng tuần hoàn chẳng bao giờ thay đổi.
Đêm đen, biểu tượng của Tử Thần …
Vậy có cách nào đi ngược lại cái chết không?
Hãy để thời gian trả lời câu hỏi này…
Rừng Cấm, nơi tối kỵ mà bất cứ ai cũng ngán đi vào. Càng về đêm nó càng đáng sợ hơn gấp bội.
Xung quanh được bao phủ bởi một tấm màn đen mù mịt. Tiếng gió rít gào qua từng khe đá như thanh âm của các oan hồn từ chốn âm ti vọng lại. Không khí sợ hãi hiện diện ở khắp mọi nơi. Những đôi mắt đỏ ngầu dõi theo từng bước chân ai….
Bên bờ vực thẳm, đôi tay bé nhỏ bấu chặt vào mõm đá. Một thân hình mảnh khảnh treo lơ lửng giữa không trung. Mái tóc vàng hệt dòng thác đổ tung bay theo từng làn gió đêm lạnh buốt. Làn da trắng hồng giờ tái nhợt đi. Nhưng tại sao chẳng có chút cảm xúc nào được viết lên khuôn mặt tượng tạc hoàn mĩ ấy?
Dưới chân, vực thẳm sâu hun hút đang chực chờ nuốt gọn cả thân hình nhỏ nhoi….
“ Này cô gái, vực thẳm đang thì thầm điều gì thế?
Hãy đến với tôi, hãy ngã vào lòng tôi.
Nhảy đi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-linh-hon-den-tu-the-gioi-khac/3278259/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.