_ Học sinh năm nhất! Học sinh năm nhất mau theo ta! 
Lão Hagrid tay xách chiếc đèn, đứng cạnh đầu tàu la lớn. Các phù thủy nhỏ lẻo đẻo theo sau đến bờ hồ. 
_ Lên thuyền, mỗi chiếc bốn người, không được hơn! 
Lão Hagrid trưng dụng tối đa cái chất giọng ồm ồm như sấm. Từng chiếc thuyền lướt nước mà đi. Layla thấp thỏm đứng trên bờ, vẫn khuôn mặt ngàn năm không đổi sắc, nhưng ai biết được lòng cô lúc này đang cực kỳ lo lắng. 
Thật ra, vị tiểu thư tưởng chừng như hoàn hảo này bị mắc bệnh say sóng. Cô rất sợ đi mọi loại taù, thuyền, mỗi lần nghĩ tới Layla đều nổi hết da gà. 
_ Tôi đỡ cậu nhé? 
Đang lúc Layla lúng túng, không biết phải làm sao thì chợt có một bàn tay chìa về phía cô. Cậu nhóc với làn da nhợt nhạt như mấy vampie vừa bước ra khỏi hầm mộ. Mái tóc bạch kim bóng loáng, chải ngược xuốg phía sau, đôi mắt màu xám lấp lánh trong đêm. Cậu đứng dưới thuyền, nở nụ cười tươi tắn, bàn tay vẫn chìa về phía cô như chờ đợi. 
Draco rất vui, vốn dĩ cậu phải chạy về tàu lấy cây đũa phép mình lỡ để quên, ai ngờ nhờ thế mà cậu gặp lại được cô bạn đó. Thấy cô ấy có vẻ lưỡng lự trước cái thuyền, cậu liền không chút do dự nhảy xuống rồi đưa tay ra cho cô. Đỡ một quý cô lên thuyền là điều mà một thân sĩ nên làm. Dĩ nhiên, nếu là đứa con gái nào khác, Draco chắc chắn sẽ mặc kệ cô nàng, nhưng Layla trong mắt cậu lại là trường hợp đặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-linh-hon-den-tu-the-gioi-khac/126489/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.