Tháng tám đến nhanhchóng, sau khi Coco giúp Phoenix thu thập hành lí xong thì rưng rưngnước mắt đảm bảo sẽ chăm sóc tốt cho bà Longbottom, xin cô chủ Phoenixkhông cần lo lắng.
Vậy, chính là ngày mai. Phoenix nhìn vé xe lửa trên bàn học, xuất phát lúc mười một giờ tại sân ga số Chín-ba-phần-tư ở nhà ga Ngã Tư Vua.
Nó hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế tâm trạng nôn nóng, bất an và chờ mong của mình.
“Phoenie?” Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến, là Neville. Phoenix đứng lên mở cửacho Neville, xem ra Neville cũng khẩn trương giống nó.
Thằng bémặc áo ngủ bằng tơ màu xanh đậm, gần đây nó có chút mập, hai má phúngphính hồng nhuận, giống như một quả táo. Lúc này hai tay nó vô thức xoavào nhau, nó ngồi bên mép giường của em gái, nhỏ giọng lầu bầu:“Phoenie, anh không ngủ được.”
“Em cũng vậy.” Phoenix vuốt vuốttóc, nghỉ hè này nó không có cắt tóc ngang vai như cũ, nên mái tóc quănmàu nâu đậm đã dài đến eo, bình thường nó đều cột lên, chỉ là bây giờsắp đi ngủ nên nó xõa tóc ra —— mỗi đứa con gái đều yêu thích bộ dạngcủa mình lúc xõa tóc mặc váy.
Neville có chút lo lắng nói: “Anh nghe bà nội và cậu Algie nói họ sợ anh sẽ bị phân vào Hufflepuff.”
“Hufflepuff? Nghe nói Hufflepuff đối xử với mọi người rất tốt.” Phoenix suy nghĩ một chút nói rằng: “Em cảm thấy đó là một lựa chọn rất tốt —— nếu không nói đến tính cách của bà nội.” Nó cảm thấy anh hai ở đó chắc chắn sẽ rấtung dung vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-kieu-ngao-va-dinh-kien/2222882/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.