Đã từng có khoảnh khắc như thế, Astoria cân nhắc có nên đánh ngất Draco trước cuộc thi cuối, dùng thuốc Đa dịch thay anh tham gia, rồi tránh đi Khóa cảng. Nhưng chờ sau khi anh tỉnh lại, làm sao giải thích hành động của cô?
Rất nhanh cô dứt bỏ ý nghĩ ngu xuẩn này.
Nửa đêm mơ màng, cô đều luôn nhớ tới ánh sáng xanh lá kinh khủng, nhớ tới dấu hiệu quỷ dị của Chúa tể Hắc ám.
“Cậu trông có vẻ không ổn lắm. Làm sao vậy?” Harper ở lớp Ma dược một ngày nào đó đột nhiên hỏi cô như vậy.
“À… Không có gì.” Cô nói thì thào: “Chỉ là mình ngủ không ngon.”
“Sao cậu không đi gặp bà Pomfrey?”
Cô gật gù: “Mình sẽ, cảm ơn.” Vành mắt đen rõ ràng nổi bật trên sắc mặt trắng bệch của cô.
Trên thực tế, cô rất rõ ràng đây không phải vấn đề bà Pomfrey có thể giải quyết.
Muốn cho Draco an toàn, dựa vào cô một mình nghĩ hiển nhiên không hề có tác dụng.
Quan trọng hơn là anh có quyền biết chân tướng.
Sáng sớm lễ Phục sinh, Astoria nhận được trứng màu lễ Phục sinh từ Draco, đó là Narcissa cố ý làm: “Thay em cảm ơn mẹ anh nhé. Sau khi tan học… Chờ em ở Phòng theo yêu cầu được không?”
Draco yên lặng nhìn cô vài giây, gật đầu đáp ứng.
Chương trình học ngày đó, Astoria mất tập trung trên lớp, cô vừa nghe giảng vừa tưởng tượng Draco sẽ đặt câu hỏi cho lời của cô thế nào.
“Draco, lần này cuộc thi Tam pháp thuật là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-i-know-you-dont-know/2020708/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.