“Nghe nói nhà hát Thánh hoàng sắp biểu diễn vở "Salomay’ mới, đáng tiếc không thể rời Hogwarts.” Draco nói có vẻ tiếc hận. 
Astoria bị anh cắt ngang như vậy, lập tức cảm giác tư duy hỗn hoạn: “Anh… Anh không đồng ý quan điểm của em cũng không cần nói đến ca kịch chứ?” 
“À, xin lỗi, em vừa nãy như đang hát ca kịch ấy” Draco nhếch miệng nở nụ cười. 
Astoria khép sách lại vô lực: “Xin lỗi, em càng thích ngồi ở rạp nghe kịch hơn.” 
“Thích cảm giác rung động đắm mình vào đó?” Draco hỏi cô. 
Cô gật đầu: “Đó là một loại hưởng thụ.” 
Draco lẳng lặng mà nhìn cô, không nói một lời. 
Tại sao năm đó họ đều lựa chọn đi nghe ca kịch? 
Bởi vì Astoria thích loại rung động đắm mình đó, cô đã từng nói vậy. 
Có điều dường như cô không ý thức được bản "Salomay" sau khi tốt nghiệp mới biểu diễn, vẻ mặt không giống làm bộ. 
Lẽ nào, thời gian cô sống lại tương đối sớm? 
Draco lạc vào vòng luẩn quẩn. Anh hoài nghi, nhưng sợ lộ bí mật của mình. Anh thăm dò cẩn thận, lại không ngừng sinh hoài nghi mới. 
Anh thầm cười nhạo mình ngu xuẩn, làm chi mà tính toán chi li điều này? Mặc kệ cô có phải vợ trước kia hay không, chí ít, anh rất tình nguyện đeo cho cô bây giờ vòng cổ kim cương gia truyền của Malfoy. 
"Làm sao vậy?" Astoria thấy anh không nói lời nào, khó hiểu hỏi. 
"Không có gì. Cuối tuần này học sinh năm ba có thể đi làng Hogsmeade chơi. Em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-i-know-you-dont-know/2020667/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.